Thứ Sáu, 29/03/2024, 05:26:40
Internet Starts
Chào mừng Guest | Điểm Tin Mới |
Gửi Tin Nhắn Trao Đổi
200
Trạng Thái Truy Cập Website

Số người đang online: 1
Khách Xem: 1
Thành Viên: 0
Main » 2009 » Tháng 07 » 9 » Rồi sẽ lại yêu
10:48:19
Rồi sẽ lại yêu
Vậy là cô và anh chia tay được 6 tháng. Cô không nhớ rõ là chia tay vào ngày nào. Với cô, chuyện đó không quan trọng và không cần thiết.

Cô từng thấy nhiều người nhớ rõ cả ngày giờ, hoàn cảnh và nơi mà họ chia tay. Là do cô vô tâm, hời hợt, trí nhớ cô tồi, hay vì tự nhiên như thế, cô cũng không rõ.

Cô quen anh trong một dịp tình cờ và yêu anh như một lẽ tự nhiên. Lúc cô thấy chán nản và thất vọng nhất, anh là người đã lắng nghe, cho cô lời khuyên, an ủi và vỗ về cô. Cô yêu anh, bởi vì anh không giống như những người cô từng gặp.

Cô vẫn tưởng tình yêu đầu đời đẹp và bền vững, trong mắt cô lúc ấy chỉ có một màu hồng hạnh phúc. Cho đến một ngày...

- Anh nghĩ mình nên chia tay. Như thế sẽ tốt hơn cho em.
- Cho em một lí do khác chính đáng hơn.
- Anh cảm thấy mình không lo được cho em nhiều. Anh bận bịu với công việc và bạn bè. Anh không thể chăm lo cho em. Anh còn vướng bận chuyện gia đình. Vì chúng ta ở xa quá.

Cô lặng đi... Chẳng phải cô ngạc nhiên vì lí do anh đưa ra, cô có thể đoán được, nhưng cô vẫn mong đó không phải là nguyên nhân chính để kết thúc tất cả. Cô nào bắt anh phải chăm lo. Có chăng là những lúc anh không nhắn một tin báo anh về trễ. Cô nổi giận vì lo cho anh. Nhưng cái lo của cô khiến anh bực bội, anh nghĩ cô quản lý và kiểm tra anh. Cô cũng nào bắt anh lựa chọn giữa cô và gia đình. Và một người đàn ông bản lĩnh sẽ biết dung hòa giữa tình yêu, gia đình, bạn bè và công việc. Cô biết việc đó không dễ, nhưng đâu phải là không làm được. 

Cô từng nghĩ, cô và anh ở cách xa nhau mấy trăm cây số, nhưng chỉ cần trái tim luôn hướng về nhau, chỉ cần luôn nghĩ về nhau, vậy là đủ cho một tình yêu bền vững. Anh cũng từng làm cô tin như thế. Anh cũng từng tiếp thêm sức mạnh cho cô. Và, cô đã tin mình làm được. Nhưng cho đến khi anh đưa ra cái lí do đó, cô mới hiểu rằng có một khoảng cách vô hình luôn tồn tại giữ hai người. Và nếu chỉ có một người cố gắng thu hẹp khoảng cách đó, đó chỉ là cố gắng vô vọng.

Thật sự thì cô đã làm được, và ít ra cô không thấy hối hận với bản thân mình. Cô vẫn yêu anh, tin anh. Nhưng anh lại không như thế. Anh qua lại với người yêu cũ trong khi đang quen cô. Anh biện hộ cho việc ấy rằng:

- Anh sợ cô ấy làm chuyện dại dột.
- Sao anh không xem cô ấy sẽ làm chuyện dại dột gì. Cô cười khẩy.

Từ giây phút ấy, niềm tin của cô đối với anh bắt đầu lung lay. Cô đã hết lòng tin tưởng anh, cô đã cố hiểu cho anh, đặt mình vào vị trí của anh để suy nghĩ. Nhưng niềm tin một khi đã sứt mẻ, cô biết sẽ khó có thể cứu vãn được.

Cô chấp nhận cuộc tình tay ba mà không phàn nàn. Chẳng phải cô hiền lành, nhu nhược hay yêu anh quá đỗi. Mà bởi cô có lòng tự trọng, sự kiêu ngạo và bướng bỉnh của bản thân mình, cô nghĩ anh chỉ nhầm đường chốc lát, và cô sẵn sàng đợi anh. Thế rồi anh và cô gái ấy cũng chia tay.

- Sao hai người quay lại rồi lại chia tay?
- Vì không còn hợp như ngày xưa.
- Đơn giản quá anh nhỉ?
- Chẳng phải em nên mừng vì điều đó sao?

Cô nên mừng vì điều đó à? Cô không nghĩ thế. Cô sẽ vui nếu lí do chia tay của hai người đó là do "anh yêu cô". Đằng này, lí do ấy lại không liên quan gì đến cô, vậy thì sao cô lại vui? Vui vì rốt cuộc anh cũng quay lại bên cô ư? Lòng cô rộn lên đôi chút, nhưng là niềm kiêu hãnh thì đúng hơn. Chỉ có thế, không hơn, cũng không kém.

Không lâu sau, cô và anh lại chia tay bởi một lý do không còn gì chính đáng hơn: "Anh yêu người con gái khác".
- Anh không thể. Anh đã nghĩ đến với em thì có thể quên được người đó. Anh đã nghĩ thế. Nhưng anh thật sự mệt mỏi. Anh không làm được. Anh muốn ra nước ngoài bằng bất cứ giá nào.
- Và em sẽ làm vướng chân anh?
- Anh nghĩ vậy.
- Anh yêu người đó, hay muốn ra nước ngoài?
- Cả hai.
- Vậy anh đừng làm cô gái ấy phải khổ. Em có thể chịu được, nhưng chắc người khác thì không. Và làm tổn thương người khác là một cái tội rất lớn.
- Anh xin lỗi.
- Trong tình yêu không có khái niệm ai đúng ai sai nên anh không cần xin lỗi em. Vậy thì mình chia tay. Có lẽ em và anh đã sai ngay từ khi bắt đầu.

Ừ thì chia tay. Cô đã làm mọi việc có thể và bây giờ cô không thấy hối tiếc. Kết thúc một chuyện tình. Một chuyện tình mà cô cứ ngỡ như chuyện cổ tích mà anh và cô là hai nhân vật chính. Có lắm mơ mộng, lắm dự định cho tương lai. Nhưng sẽ chấp hết bởi người đã khơi ra nó. Cô sẽ để anh đến với người cần đến, người anh nghĩ có thể mang đến cho anh một tương lai tươi sáng, tương lai mà cô không thể mang lại cho anh. Có lẽ, hạnh phúc của cô là ở một người khác, không phải là anh. Cô sẽ nghĩ đơn giản thôi: "Anh không phải là một nửa của đời mình".

***

Sau khi chia tay.

Ngày thứ nhất...
Cô thấy thật sự tồi tệ. Nước mắt cô cứ rơi mãi khi cô nhớ về những kỉ niệm của hai người. Cô nhớ cái nắm tay ấm áp của anh, nhớ nụ cười, nhớ cả tấm hình anh vẽ tặng cô. Cô thấy nghẹn đắng trong lòng... Khuya, cô vội choàng tin với tay lấy cái điện thoại và xem có tin nhắn của anh không. Cô làm như một thói quen có từ lâu. Nhưng thói quen ấy bây giờ chỉ làm cô thêm thất vọng.

Ngày thứ hai...
Cô không khóc được nữa. Có lẽ nước mắt của cô nó phản lại chủ, nó muốn cô phải mạnh mẽ lên đây. Cô bỗng nhớ rằng, từ khi yêu anh, cô chưa lần nào khóc trước mặt anh, và anh tưởng rằng cô mạnh mẽ chăng? Cô không rõ. Thường thì cô chỉ khóc một mình, đơn độc, khóc trong nỗi đau chỉ mình cô hiểu. Sau đó cô lại cười thật tươi, cười như chưa có nỗi buồn nào ngự trị trong trái tim cô.

Ai đó nói rằng: "Trong tình yêu không có khoảng cách". Cô cười đau đớn: "Khoảng cách được tạo khi ta nghĩ về nó".

Chia tay anh rồi, cô khép mình lại trong vỏ ốc bản thân. Cô sợ phải tin tưởng một ai đó, và rồi sợ niềm tin sẽ lại đổ vỡ. Cô sợ cái cảm giác nhói nơi tim khi thấy người yêu mình bên cạnh một người khác và phải nghe người ấy bảo rằng "mình chia tay".

Đêm đêm đi dạo trên phố, ánh mắt cô nhìn những cặp tình nhân mà thấy chua xót cho mình. Cô ghen tỵ, đúng, có, nhưng chỉ một chút. Cô biết rằng hiện tại của cô không có những việc ấy. Rồi cô lại lặng lẽ. Những lúc cô đơn, cô cũng thèm lắm một vòng tay ấm áp, thèm lắm một lời nhắc nhở của ai đó. Cô cũng muốn có một bờ vai để dựa vào mỗi lúc cô khó khăn, cô muốn có một ai đó sẽ lau nước mắt cho cô mỗi lần cô khóc. Nhưng cô lại sợ. Nỗi sợ trong cô lớn đến mức cô không cho phép mình yêu ai nữa để rồi cô sẽ lại đau.

Cô lao vào việc học như trốn chạy. Cô muốn mình bận rộn để quên đi nỗi đau. Thật bất ngờ cô quên anh nhanh hơn cô tưởng. Cô tham gia tình nguyện, giúp đỡ trẻ em khó khăn, về những vùng xa xôi hẻo lánh và tìm thấy sự thanh thản trong chính những con người nơi đây. Cô tìm lại nụ cười và nhiệt huyết của bản thân. Cô chợt nhận ra, hạnh phúc quá đỗi bình dị và ngọt ngào, nó gần đến mức cô vô tình không nhận ra.

Cô còn nhiều thứ để học, còn nhiều người để quen, còn nhiều sự quan tâm và lo lắng với nhiều người. Cô qua rồi khoảng thời gian đau khổ và tự gặm nhấm nỗi buồn của bản thân. Cô lại thấy đời thật đẹp và đáng để mình tiếp tục và phấn đấu. Cô viết, viết như trút hết những tâm sự, những kinh nghiệm sống mà cô đã trải qua. Cô không muốn giữ lấy cho riêng mình nữa. Cô muốn chia sẻ với mọi người để cùng nhau chia sẻ và vượt qua. Cuộc sống, với cô như thế đã là hạnh phúc lắm rồi.

Anh bây giờ đã là một chấm rất nhỏ trong trái tim cô. Có người thắc mắc: "Em dễ thay đổi vậy sao?". Cô cười, chẳng phải cô là người dễ thay đổi, mà là cô sẽ chẳng vướng bận với những gì vốn dĩ đã không thuộc về cô. Đôi lúc cô cũng cần thay đổi một chút để thích hợp với nhịp sống vội vã này.

Hôm qua xem phim, cô nghe thấy lời của cô gái: "Em yêu anh vì anh không giống những người đàn ông khác". Cô bật cười, thì cô gái nào khi yêu mà chẳng như vậy. Là cô một thời, cũng yêu thương, cũng tin tưởng và gởi gấm hi vọng. Tiếc thay yêu thương đó bây giờ đã được cô gói lại trong những kỷ niệm đã qua và cất vào một góc trái tim. 

Cô chợt hiểu rằng, chia tay anh, cô "được" nhiều hơn "mất". Thay mái tóc dài mượt bằng một kiểu tóc ngắn cá tính, trông cô năng động và trẻ trung hơn. Cô vẫn là cô, vẫn xinh xắn, đáng yêu, và trưởng thành. Chị bảo cô: "Sao không tìm một tình yêu mới?". Cô cười: "Em đợi chứ em không tìm. Đợi một tình yêu chân thành sẽ đến với em".

Người đời thường trêu nhau bằng một câu trong tình yêu rằng "Tình đến rồi tình đi". Không biết đến khi nào thì cô phá bỏ được quy luật đó, rằng "Tình đến rồi tình ở mãi" . Nhưng cô biết, yêu thương ở đâu đó rất gần bên cô. Rồi... cô sẽ lại yêu.


Views: 520 | Added by: phuocdat | Rating: 0.0/0
Total comments: 0
Only registered users can add comments.
[ Registration | Login ]
Khung Đăng Nhập


Tìm Kiếm Trong Blog Website
Xem Blog Website Theo Ngày Tháng
«  Tháng 07 2009  »
CNHaiBaNămSáuBảy
   1234
567891011
12131415161718
19202122232425
262728293031
Đánh Giá Website
Rate my site
Total of answers: 24
Liên Kết website:

- Tin Tức Tổng Hợp
Báo PC World VietNam
Báo Tuổi Trẻ Online
- - - Nhịp Sống Số
- - - Nhịp Sống Trẻ
Tin Tức nổi bật trong ngày

- Tin Thế Giới
Tin Tức Thế Giới

- Tin Xã Hội
Đối nội - Đối ngoại
Thời sự

- Tin Văn Hóa
Thời trang
Ẩm thực
Du lịch

- Tin Kinh Tế
Tài chính - Ngân hàng
Chứng khoán
Tuyển dụng - Việc làm
Thị trường
Lao động - Công đoàn

- Tin Khoa Học - Công Nghệ
CNTT - Viễn Thông
Khoa học - Tự nhiên
Thiết bị - Phần cứng

- Tin Thể Thao
Bóng đá
Quần vợt

- Tin Giải Trí
Âm nhạc - Phim
Sân khấu - Điện ảnh
Sách báo - Văn thơ

- Tin Pháp Luật
Hình sự
An ninh - Trật tự

- Tin Giáo Dục
Học bổng - Du học
Đào tạo - Thi cử

- Tin Sức Khỏe
Làm đẹp
Tình yêu giới tính

- Tin Ô Tô - Xe Máy
Tin Tức Ô Tô - Xe Máy

- Tin Nhà Đất
Đầu tư - Quy hoạch
Không gian - Kiến trúc

Tìm kiếm Tùy Chỉnh
Email:  PhuocDat@Gmail.com - PhuocDat129@Yahoo.com
Tell: 0937 632373 - 0938 968313 - 2024
Powered by uCoz