Đơn gửi chồng nhân một trận giông vừa càn quét nhà chúng ta.
Từng nghe một người nào đó ví hạnh phúc như một ngôi nhà, phải biết cách xây và gìn giữ, em thấy rằng điều đó đúng. Nhất là trong những ngày mưa gió bão bùng như bây giờ.
Hạnh phúc như một ngôi nhà. Nền móng của nó được xây bằng yêu thương. Cột trụ của nó được xây bằng sự chân thật. Mái của nó xây bằng lòng tin. Lòng tin là cái cuối cùng sau khi đã xây được yêu thương và chân thành cho vững chắc. Nhưng thật lạ, cái mà bão cuốn đi trước hết lại chính là lòng tin (tức cái mái nhà đó mà).
Em và anh, hai đứa đang cùng nhau xây ngôi nhà hạnh phúc của chúng mình, thử thách là rất lớn đấy. Khi vừa xây vừa chống chọi với mưa gió bão bùng đùng đùng ở trên đầu. Để xem, chúng ta xây được những gì này.
Em đã có một ngôi nhà với cái nền vô cùng vững chắc, là sự yêu thương của em dành cho anh, cũng như sự yêu thương của anh dành cho em. Cái nền nhà như vậy là rất ổn. Mình có 50% cơ hội để hạnh phúc rồi, đúng không anh?
Cột trụ mình xây được đến đâu rồi anh nhỉ? Nếu cái nhà có 4 cột, thì em nghĩ mình đã xây xong đến cái thứ ba rồi. Vì thế mà khi có mưa bão, mái nhà của mình hơi lung lay một tí xíu, nhưng mà không bị cuốn trôi đi (giống cái nhà bị tốc mái trên đường 3/2 hôm bữa chồng kể em nghe đó). Đến đây thì em nghĩ, nhà mình đã xây được 85% rồi.
Anh thành thật với em, em biết và vô cùng trân trọng, vô cùng tự hào, nhưng nếu nói anh không có điều gì để giấu em, thì lại không hẳn là như thế (đây chính là cái cột còn thiếu của nhà mình đây). Cõ lẽ anh sợ em buồn nếu nói hết sự thật, hoặc cũng có lẽ anh nghĩ giản đơn rằng những chuyện như vậy em không cần biết. Nhưng như thế này anh nhé, cho anh một vài ví dụ để dễ hiểu hơn:
- Hai đứa đang rất vui và hạnh phúc, dù đôi khi có bất đồng một tí (lúc mới quen ấy). Thế nhưng sau chuyến đi Đà Lạt mặn nồng về thì em nhận được cái tin sét đánh như thế này: Anh tâm sự với người khác rằng chúng ta không hợp nhau tí nào. Vậy đâu là sự thật? lúc anh ôm em trong tay hay lúc anh nói với người khác? Em biết anh yêu em là thật, nhưng anh đã chưa thật chân thành. Điều đó dẫn đến những suy nghĩ logic tiếp theo: dù đang là lúc hạnh phúc nhất cũng chưa chắc gì chồng sẽ không nói với người khác rằng chúng ta đang lục đục (em không hiểu sao đàn ông trên đời này cứ phải nói là mình không hạnh phúc với vợ trước những người phụ nữ khác thích mình. Chắc là căn bệnh chung hay sao ấy, chẳng lẽ hạnh phúc là điều đáng phải giấu đến vậy sao?)
- Anh rõ ràng là đi ăn trưa theo nguyện vọng của một người rất rất rất thích anh, nhưng lại bảo với em rằng đi ăn cơm với người bên hãng. Hìhì, em biết anh sợ em bồn chồn, nên chọn cách dối em. (dù sau đó vẫn "thành thật khai báo" - chồng em vẫn còn dễ thương ghê). Nhưng nó sẽ tạo ra hiệu ứng như thế này: khi người đó còn ở đây, thì vẫn có thể có một lúc nào đó chồng đi với người đó, mà lại dối mình. Chuyện chẳng có gì, nhưng em thấy bất an lắm. Tâm lý đó anh có công nhận là chuyện thường tình không?
Thể nào anh cũng nói lại rằng: bất an cái gì chứ, người ta đã dẫn đi giới thiệu, đã kể cho nghe hết trơn rồi còn bất an cái nỗi gì chứ? Nhưng nếu anh biết rằng, anh còn giấu em, thì em sẽ còn bất an, dù cho em biết chắc chắn rằng anh chỉ yêu mỗi mình em và không làm điều gì quá đáng cả. Nhưng biết làm sao được, bão đến chứ chẳng chơi, mà cái nhà em đang thiếu một cây cột.
Điều quan trọng nhất bây giờ là xây cái cột đó thôi chồng ạ. Cùng góp sức thôi. Về phía đồng chí vợ: sẽ tin tưởng chồng hơn, bớt ghen bóng ghen gió hơn, tĩnh tâm hơn, siêng năng đọc "Đàn ông đến từ sao Hoả, đàn bà đến từ sao Kim" hơn. Về phía đồng chí chồng: chỉ đơn giản thôi, trừ chuyện gì quan trọng và bức thiết lắm, còn lại đừng giấu em nữa nhé, đừng bảo rằng chúng ta không hạnh phúc với người khác nhé (bão nó mà biết nhà mình không chắc là nó đánh vô nhà mình trước ráng chịu à).
Ừ, điên thật. Anh đã nói yêu em, một điều mà từ trước giờ chưa bao giờ anh mở miệng, và đó là sự thật. Và anh không thể xa một tình yêu anh vừa mới tìm được.
Những cái giống tình yêu thì nhiều nhưng tình yêu thì chỉ có một, đối với anh, thì đúng là vậy.
Đừng có điên. Anh không đánh đổi hạnh phúc của mình để lấy những phút giây vui vẻ ngắn ngủi đâu.
Vậy nếu em không yêu anh thì sao? Những gì xuất phát từ trái tìm sẽ đi đến trái tim. Anh tin như vậy, trừ khi trái tim em đã dành cho một ai đó… nhưng anh không tin như vậy…
Vậy thì đừng có ai nói rằng ta sẽ xa nhau, đừng có ai ví dụ một ngày nào đó hai đứa mình sẽ không còn bên nhau nữa, đừng có ai tưởng tượng rằng một trong hai đứa mình sẽ có một người khác thay thế… đừng có làm chuyện đó, vì điều đó sẽ không xảy ra…
Anh tin như vậy, và em cũng tin như vậy, phải không em!
I used to think that we could work it out
I used to think that if we had some problems
I always thought if there was love around
No matter what, I always thought we'll solve it
Now everyday we're in an argument
It's like a circle that don't ever end
We're keeping secrets and we're telling lies
Whatever's wrong, let's make it right
Cause I...
I don't wanna say goodbye
Cause my heart couldn't take it
Baby, give me one more try
I don't wanna have to cry
Cause I know if we lose it
Baby, some tears never dry
Now what happened to our movie nights?
Girl, I thought that we would always have them
I used to make you laugh like all the time
Now I don't ever, we got a problem
Lately, you never ask about my day
And on the phone we got nothing to say
I get the feeling something's going on
Whatever's wrong, let's make it right
Cause I...
I don't wanna say goodbye
Cause my heart couldn't take it
Baby, give me one more try
I don't wanna have to cry
Cause I know if we lose it
Baby, some tears never dry
Let's talk about
A way that we can work it out
Girl, we're running outta time
And the thought of a break up
Is tearing me up inside
We can work it out
If we talk about it
We can show the world
That you and I are fighting for it
We'll get through the worst
And I know we'll make it
If we stay together
We'll make it through alive
I don't wanna say goodbye
Cause my heart couldn't take it
Baby, give me one more try
I don't wanna have to cry
Cause I know if we lose it
Baby, some tears never dry
Em ơi... Có những giọt nước mắt không bao giờ khô
Anh từng nghĩ rằng chúng ta có thể làm được Anh từng nghĩ rằng nếu chúng ta có vấn đề gì Anh luôn nghĩ nếu tình yêu ở quanh đây Thì bất cứ chuyện gì xảy ra, anh luôn nghĩ ta sẽ giải quyết nó
Giờ thì mỗi ngày chúng ta đều cãi cọ với nhau Nó cứ như là cái vòng luẩn quẩn mà không bao giờ dứt Chúng ta giữ lấy những bí mật và nói dối nhau Cho dù chuyện gì, hãy làm cho nó đúng Bởi anh...
Anh không muốn nói tạm biệt Bởi trái tim anh ko thể chịu đựng được Em à, hãy để anh gắng thử lần nữa Anh không muốn phải khóc đâu Em ơi, có những giọt nước mắt không bao giờ khô
Nào, cái gì đã xảy ra với những buổi tối cùng xem phim ? Em à, anh nghĩ rằng chúng ta nên làm việc đó thường xuyên hơn Anh đã từng suốt ngày làm em cười Giờ thì anh không thế, chúng ta có vấn đề gì đó
Tối muộn, em không bao giờ hỏi xem hôm nay anh thế nào Và trong điện thoại, chúng ta chả có gì để nói cả Anh có cảm giác có chuyện gì đang diễn ra Bởi anh...
Anh không muốn nói tạm biệt Bởi trái tim anh ko thể chịu đựng được Em à, hãy để anh gắng thử lần nữa Anh không muốn phải khóc đâu Em ơi, có những giọt nước mắt không bao giờ khô
Hãy nói về Cái cách mà ta sẽ cùng vượt qua Em à, chúng ta sẽ vượt thời gian Và những ý nghĩ về chia tay Đang làm trái tim anh tan nát bên trong
Chúng ta có thể vượt qua Nếu chúng ta nói về nó Chúng ta có thể cho thế giới thấy Rằng em và anh đang cùng đấu tranh Chúng ta sẽ vượt qua điều tồi tệ nhất Nếu chúng ta ở bên nhau Chúng ta sẽ sống sót vượt qua nó
Anh không muốn nói tạm biệt Bởi trái tim anh ko thể chịu đựng được Em à, hãy để anh gắng thử lần nữa Anh không muốn phải khóc đâu Em ơi, có những giọt nước mắt không bao giờ khô
Trong
quá trình sử dụng Windows, đôi khi bạn nhận ra rằng phải mất 1 khoản
thời gian không nhỏ để hệ thống có thể shutdown hoàn toàn. Nếu thời
gian sử dụng Windows càng lâu, tốc độ shutdown của hệ thống sẽ càng
chậm.
Có
những lúc đang làm việc với máy tính, bạn có việc phải đi gấp. Tuy
nhiên, để tắt máy tính, bạn phải mất 1 khoản thời gian không nhỏ đề chờ
hệ thống kết thúc các tiến trình và đóng tất cả chương trình. Tuy
nhiên, với thủ thuật dưới đây, thời gian chờ của bạn sẽ được rút ngắn
đáng kể.
Trong Windows Xp, khoản thời gian được hệ thống sử dụng để kết thúc một
chương trình trước khi shutdown được lưu giá trị trong các khóa
Registry. Do vậy, chỉ cần can thiệp và sửa lại những thông số này là
thời gian shutdown hệ thống của bạn sẽ được cải thiện.
Sau đây là các bước tiến hành:
1. Đầu tiên, click Start, chọn Run, điền regedit vào hộp thoại mà nhấn Enter.
2. Tại cửa sổ Registry Editor, tìm đến theo đường dẫn ‘HKEY_CURRENT_USER\Control Panel\Desktop\’. Trong mục này, bạn sẽ thấy một khóa registry mang tên WaitToKillAppTimeout ở cửa sổ bên phải, với giá trị mặc định là 20000.
3. Kích đôi chuột vào đó và đặt cho nó giá trị mới khoản 1000.
Giá trị này là đơn vị thời gian được tính bằng miligiây
(1/1000 giây), là thời gian mà hệ thống sử dụng để kết thúc các quá
trình khi các ứng dụng được đóng. Với thiệt lập 1000 như trên, các ứng
dụng đang chạy sẽ kết thúc trong vòng 1 giây.
Ngoài ra quá trình shutdown hệ thống đôi khi bị ảnh hưởng do gặp phải 1
chương trình bị lỗi không thể tự kết thúc, những lúc này, người dùng sẽ
phải tự tay kết thúc tiến trình đó (thay vì hệ thống tự thực hiện).
Việc này cũng sẽ làm ảnh hưởng không nhỏ đến thời gian shutdown của hệ
thống. Để thiết lập cho Windows tự động kết thúc các tiến trình lỗi khi
hệ thống đang shutdown, bạn thực hiện theo các bước sau:
1. Tại cửa sổ Registry Editor ở trên, bạn tìm đến theo đường dẫn ‘HKEY_CURRENT_USER\Control Panel\Desktop’
2. Kích đôi chuột vào chía khóa registry ‘AutoEndTasks’ ở cửa sổ bên phải và thiết lập giá trị mới cho nó là 1
Bây giờ, vấn đề của bạn đã được giải quyết.
Tạo shortcut để shutdown nhanh hệ thống
Tuy nhiên, nếu cảm thấy rằng việc chỉnh sửa registry dường như rất
khó khăn, nếu có 1 sai sót nhỏ có thể làm ảnh hưởng cả hệ thống thì
để đơn giản hơn, bạn có thể tạo 1 shortcut giúp bạn shutdown hệ thống
nhanh chóng ngay trên desktop.
1. Tại màn hình desktop, click chuột phải và chọn New sau đó chọn Shortcut.
2. Copy và dán lệnh dưới đây vào bảng shortcut: %windir%\System32\shutdown.exe -s -f -t 00
3. Đặt tên cho shortcut này ở bước tiếp theo và cuối cùng click Finish.
Bây giờ, mỗi khi cần shutdown hệ thống, bạn chỉ việc click vào shortcut
vừa được tạo ra trên desktop, lập tức hệ thống sẽ dừng tất cả công
việc bạn đang thực hiện và đóng tất cả các chương trình ngay
lập tức để shutdown máy.
Chú ý rằng: Để đảm bảo chắc chắn bạn nên lưu
các công việc chưa thực hiện xong trước khi bạn shutdown theo
những mẹo nhỏ này, bởi vì nó có thể làm mất các chương
trình trên máy mà bạn chưa lưu.
Với thủ thuật nhỏ này, bạn sẽ nhanh chóng shutdown hệ thống mà không
cần phải chờ quá lâu để tắt các chương trình trước khi thực hiện công
việc đó.
Until the oceans all run dry Until the stars fall from the sky Even if words dont seem to rhyme Ill be addicted to your smile
And if the wind blows out the sun Ill still believe you are the one No matter what we're going through I'll plan to spend my nights with you
I promise you my heart wont fade I swear to you my soul always It isnt hard to understand You're making me a better man
Baby my love will say it all I'll always catch you when you fall And if the hard times get too much I'll still be craving for your touch
I promise you my heart wont fade I swear to you my soul always It isnt hard to understand You're making me a better man
I dedicate my world I dedicate my all For every moment Your leaving me breathless
I dedicate my touch Forevers not enough I wanna hold on I just wanna hold on to you
I promise you my heart wont fade I swear to you my soul always It isnt hard to understand You're making me a better man
It isnt hard to understand, your making me a better man
Người đàn ông hoàn hảo hơn
Cho đến khi đại dương cạn khô Cho đến khi sao trên trời rụng hết Cả khi lời nói không còn vần điệu Thì nụ cười của em vẫn làm say đắm lòng anh
Và khi ngoài trời không còn ngọn gió nào Anh vẫn tin rằng đó chính là em Chẳng màng những gì mà ta phải vượt qua Anh vẫn muốn hưởng trọn những đêm dài cùng em
Anh xin hứa trái tim mình sẽ không nhạt phai Anh thề sẽ mãi mãi như thế, hỡi linh hồn của anh Sẽ không có gì là khó hiểu cả Bởi vì em đã làm anh trở thành người đàn ông hoàn hảo hơn
Em yêu sẽ luôn được ấm áp và được chở che Anh sẽ luôn là người nâng em khi em ngã quỵ Và khi gặp quá nhiều khó khăn Anh vẫn khát khao được chạm vào em
Anh hiến dâng hết thế giới của mình Anh hiến dâng hết bản thân mình Cho từng khoảnh khắc.. Em làm anh nghẹt thở Anh hiến dâng hết thời gian của mình Mãi mãi vẫn sẽ là chưa đủ Anh muốn giữ lấy.. Anh chỉ muốn giữ lấy em
Hẳn người dùng đã quen biết tới Minimem, một giải pháp tối ưu hoá nhằm giảm dung lượng bộ nhớ khi thực thi các ứng dụng
Để làm được việc đó, người dùng phải cấu hình
bằng tay, chọn ứng dụng muốn giảm dung lượng bộ nhớ và khoảng thời gian
có hiệu lực. Nay, một công cụ khác có cùng chức năng với nhiều lựa chọn
cao cấp hơn đã ra đời, đó là CleanMem.
CleanMem
là một tiện ích nhỏ gọn, quá trình thực thi nhanh chóng, hoàn toàn miễn
phí và không cần phải cấu hình chương trình! Thực ra, ứng dụng rất hiệu
quả này là một công cụ được dùng vào mục đích thương mại từ lâu, nay
mới có mặt trên mạng internet. Để sử dụng hiệu quả CleanMem, người dùng
cần cài đặt lịch thực thi ứng dụng (vào Control Panel-->Scheduled
Task) trong mỗi 30 phút một lần theo mặc định hoặc thay đổi tuỳ ý.
Chương trình sẽ không chạy cùng Windows mà chỉ "xuất hiện" khi thực thi
lệnh theo lịch đã cài đặt và tự động tắt đi ngay.
Cách thức hoạt
động của CleanMem khá đơn giản khi chương trình sẽ tự động chạy và giảm
lượng bộ nhớ đang chiếm dụng của tất cả các ứng dụng có thể mà không
cần sự can thiệp của người dùng. CleanMem không giống như một số công
cụ tối ưu hoá khác khi các công cụ này thường "ép" Windows giải phóng
bộ nhớ bằng cách sử dụng dung lượng bộ nhớ còn lại mà không làm được gì
ra hồn ra phách! Đây là thủ thuật xưa cũ vốn làm cho hệ thống thêm ì
ạch suốt một khoảng thời gian dài!
CleanMem làm việc chỉ trong
khoảng 5 giây. Nó dùng một hàm API trong Windows 2000, XP, 2003, Vista
& 2008 để báo cho hệ điều hành biết cần phải rọn dẹp bộ nhớ đang
tiêu phí bởi các ứng dụng không cần thiết. Trong khi các công cụ tối ưu
hoá khác làm chậm hệ thống khi ép bộ nhớ sang bộ nhớ ảo (pagefile),
CleanMem gọi hàm API và giải phóng dung lượng bộ nhớ bằng cách khử bộ
nhớ đang bị chiếm dụng bởi các chương trình không sử dụng. Khi một
chương trình nào đó cần bộ nhớ trở lại, CleanMem sẽ "hoàn trả" thay vì
ép bộ nhớ đụng tới tập tin bộ nhớ ảo.
Khi thử nghiệm CleanMem
trên laptop, bình thường chạy Firefox chiếm 200MB, chương trình hỗ trợ
tải tập tin JDownloader 50 MB, svchost.exe 32 MB vv...Sau khi dùng
CleanMem, mỗi ứng dụng trên đều giảm đáng kể dung lượng bộ nhớ (Firefox
chỉ còn 8 MB, JDownloader là 4 MB) và không chiếm dụng bộ nhớ trở lại
một khi chưa thực sự dùng. Kết quả cũng tương tự với tất cả các ứng
dụng còn lại.
Nếu
một ứng dụng cần nhiều bộ nhớ hơn, CleanMem sẽ hoàn trả ngay trong giây
lát. CleanMem được thiết kế sẽ thực thi trong vòng 30 phút một lần. Bạn
sẽ không thể thấy được bất kì thông tin hiển thị nào về quá trình tự
động giảm tải dung lượng bộ nhớ với CleanMem, ngay cả khi "dồn ép" công
suất hệ thống lên mức tối đa khi chơi các game 3D thượng thặng như
Shane, tác giả của CleanMem thử nghiệm với Age Of Conan.
Vì thế,
đơn giản là cài đặt và...quên đi CleanMem cũng như các công cụ tối ưu
hoá bộ nhớ khác. Nếu như có một chương trình nào đó bạn không muốn
CleanMem tối ưu hoá bộ nhớ, chỉ cần đơn giản chọn tên chương trình
trong danh sách các ứng dụng từ chối hiệu năng của CleanMem ở tập tin cleanmem_ignore_list.txt
CleanMem
chạy trên Windows 2000, XP, 2003, Vista, & 2008 (32 bit & 64
bit). Hiện có 2 phiên bản của CleanMem, một phiên bản cài đặt và phiên
bản portable. Phiên bản cài đặt sẽ hiển thị trong Program Files và tự
động cấu hình Windows Task Manager để chạy nó mỗi 30 giây. Phiên bản
portable chỉ có một tập tin thực thi duy nhất, dành cho những người
muốn sử dụng Cleanmem trên ổ đĩa flash USB hay CD, hoặc thậm chí thông
qua mạng hệ thống.
You said goodbye
I felt apart
I felt from all we had
To I never knew
I needed you so bad
You need to let things go
I know, you told me so
I've been through hell
To break the spell
Why did I ever let you slip away
Can't stand another day without you
Without the feeling
I once knew
I cry silently
I cry inside of me
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
I cry
Cause you're not here with me
Cause I'm lonely as can be
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
If you could see me now
You would know just how
How hard I try
Not to wonder why
I wish I could believe in something new
Oh please somebody tell me it's not true
I'll never be over you
Why did I ever let you slip away
Can't stand another day without you
Without the feeling
I once knew
I cry silently
I cry inside of me
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
I cry
Cause you're not here with me
Cause I'm lonely as can be
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
If I could have you back tomorrow
If I could lose the pain and sorrow
I would do just anything
To make you see
You still love me
I cry silently
I cry inside of me
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
I cry
Cause you're not here with me
I cry
Cause I'm lonely as can be
I cry hopelessly
Cause I know I'll never breathe your love again
Cuộc đời mỗi con người đều như một dòng sông không bao giờ phẳng lặng.
Sống trên đời ai cũng phải trải qua những thăng trầm, vui, buồn, hạnh
phúc vô biên và cả đớn đau tột độ.
Tôi 25 tuổi niềm vui, hạnh phúc chưa đón nhận hết.
Tôi 25 tuổi: đau đớn, tủi hờn cũng chưa trải nghiệm xong. 25 tuổi - như
thế có nghĩa là tôi cũng đã cảm nhận được một phần cảm xúc của đời
người...
Khi tôi 5 tuổi. Có một lần, tôi thích thú với việc từ
trên giường nhảy xuống đất rồi lại trèo lên và nhảy xuống. Tôi ngã. Con
nhóc 5 tuổi là tôi khóc lu loa lên, hướng về phía bố. Mắt nhoà lệ và
tiếng khóc thảm thương của tôi không làm bố mảy may rung động. Bố cau
mày nhìn tôi và nhẹ nhàng nói: "Con tự làm mình ngã thì con tự đứng lên
đi". Bố rất nghiêm khắc.
Tôi là con út nhưng không được chiều hơn các anh chị.
Với bố tôi con cả, con thứ hay con út vẫn chỉ là con. Vì thế khi nghe
bố nói, tôi biết tôi có khóc nữa, khóc mãi bố cũng không đỡ tôi dậy.
Tôi gạt nước mắt, đứng lên nhìn bố với con mắt dỗi hờn và ra ngoài cửa
ngồi. Lúc đó, tôi tủi thân lắm. Tôi nghĩ bố chẳng thương tôi. Lúc đó,
tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ gọi bố nếu lần sau có ngã. Tôi sẽ không
yêu bố hơn yêu mẹ nữa. Tôi sẽ... và tôi sẽ...
Khi tôi 10 tuổi. Do làm lớp trưởng và cũng học khá
nhất lớp nên được cô giáo chủ nhiệm yêu quý. Chuẩn bị lên lớp 5, cô
muốn tôi chuyển sang lớp tốt hơn nên yêu cầu tôi thi sang lớp A - lớp
chỉ dành cho những học sinh khá, giỏi của trường. Tôi phụng phịu không
chịu vì không muốn xa các bạn đã học cùng, chơi cùng suốt hơn 4 năm.
Thế nhưng, cô giáo chủ nhiệm đã quyết định. Tôi không thể làm khác vì
cô đăng ký tên tôi trong danh sách dự thi vào lớp chọn. Tôi đi thi mà
lòng ấm ức.
Ngồi trong phòng thi, tôi ngồi im một lúc nghĩ miên
man: "Nếu tôi đỗ, tôi sẽ phải sang lớp mới. Ở lớp mới sẽ toàn những
gương mặt xa lạ, sẽ không ai chơi với tôi. Khi đó, tôi sẽ nhớ các bạn
lớp cũ lắm. Nếu tôi trượt, tôi sẽ được ở lại học với các bạn thân quen.
Tôi sẽ vẫn là lớp trưởng đanh đá mà các bạn vẫn hay gọi... Thế rồi, con
nhóc là tôi quyết định sẽ làm bài thi thật dở: toán làm sai đáp số, văn
thì sẽ viết rất sơ sài với mục đích được điểm kém. Ra khỏi phòng thi,
tôi ung dung về nhà trong lòng yên tâm lắm. Một tuần sau, cô giáo chủ
nhiệm thong báo trước cả lớp:
- Lớp trưởng lớp ta đã đỗ sang lớp chọn. Cả lớp vỗ tay chúc mừng lớp trưởng nào! Vậy
là tôi phải chuyển sang lớp khác thật rồi. Vậy từ mai tôi sẽ không được
lấy thước kẻ gõ vào đầu cu Vinh bướng bỉnh hay trêu chọc tôi nữa. Vậy
là tôi sẽ không được chống nạnh quát các bạn không nghe lời tôi mỗi khi
xếp hàng vào lớp nữa. Vậy là, tôi sẽ... Tiếng vỗ tay vẫn đó mà tai tôi
như ù đi.
Mắt tôi rơm rớm nước mắt trước mọi con mắt khó hiểu
của các bạn đổ dồn về phía tôi. Cô giáo gọi tôi lên dặn dò: "Bắt đầu từ
mai em sẽ chuyển sang lớp 5A học nhé! Sang lớp mới em phải chịu khó học
bài, phấn đấu là học sinh giỏi nhé! Có gì không hiểu hay cần gì cứ chạy
sang lớp mình cô sẽ hướng dẫn cho em". Miệng tôi lí nhí: "Vâng ạ!".
Sáng hôm sau, tôi đến trường. Trống vào lớp, tôi đứng
trước cửa lớp mới, không dám bước vào - thấy sao xa lạ. Tôi sang lớp
cũ, Vinh đầu gấu chạy ra ngăn tôi lại: "Đi đâu đấy? Bà bây giờ không có
tên ở lớp này nữa đâu nhé!". Các bạn khác ngồi trong lớp nhìn tôi không
phản ứng. Tôi đứng thẫn thờ ở hành lang không biết đi đâu.
Lớp cũ không còn chào đón tôi. Lớp mới không biết tôi
là thành viên mà chào đón. Và tôi khóc. Tôi khóc nấc lên cảm thấy tủi
thân ghê gớm. Những người bạn mà tôi sợ chuyển lớp sẽ nhớ lắm lắm ấy
bây giờ coi tôi như người xa lạ. Tôi ghét các bạn ấy. Tôi ghét cu Vinh
đầu gấu...
Cô giáo đến nhìn thấy tôi gục đầu khóc ở hành lang.
Cô an ủi: "Thôi nào! Người lớn rồi sao lại khóc chứ? Sang lớp đó sẽ tốt
cho em sau này. Lớp mới chỉ cách lớp mình có mấy phòng học thôi. Cô đưa
em sang nhé!" Cô giới thiệu tôi là thành viên mới của lớp 5A. Lại một
tràng pháo tay quen thuộc ấy nhưng sao ngước nhìn tôi chỉ thấy toàn
khuôn mặt xa lạ. Ra chơi, tôi đứng ngoài hành lang một mình. Tôi ngước
mắt nhìn lên không trung. Có một chú chim đang bay giữa bầu trời rộng
lớn.
Khi 20 tuổi. Tôi là sinh viên. Tôi yêu một người. Tôi
hạnh phúc với tình yêu ấy. Anh luôn khiến tôi vui, luôn làm tôi cười kể
cả khi tôi khóc. Thế rồi, tôi ra trường và đi làm. Những ngày đầu, tôi
rất căng thẳng và mệt mỏi do phải làm quen với công việc. Cứ đi về là
tôi lăn ra ngủ một giấc rồi mới dậy ăn uống và tắm giặt. Từ nhà anh đến
nhà tôi cách chừng 18km. Tôi và anh bình thường ít gặp nhau vì xa nay
lại càng ít gặp hơn.
Có vài lần anh đến đón tôi đi xem film thì tôi ngủ
trong rạp. Anh đưa tôi đi chơi thì tôi kêu mệt chỉ muốn ở nhà. Đã thế,
công ty tôi toàn các bạn và các anh chị trẻ tuổi chưa chồng, chưa vợ
thỉnh thoảng tụ tập ở nhà tôi chơi. Anh đến thăm mấy lần đều thấy bạn
bè chật nhà thì tỏ vẻ không hài lòng. Một ngày, anh nói: "Từ khi đi
làm, em khác lắm!". Một ngày khác, anh lại nói: "Em không còn quan tâm
anh như trước nữa!". Tôi bực bội vì anh nói như thế là không đúng. Tôi
không như anh nghĩ. Tôi có khác gì đâu. Tôi vẫn yêu anh lắm mà.
Tôi đi làm thì tất nhiên không có nhiều thời gian
rảnh để gọi điện hỏi thăm anh mỗi ngày như trước rồi. Tôi mới đi làm
chưa quen việc nên rất căng thẳng và mệt mỏi, anh không hiểu cho tôi
lại còn giận dỗi. Các anh chị ở cùng công ty quý tôi nên thỉnh thoảng
qua chơi thì đúng hôm anh đến, anh lại trách mắng là lắm bạn quên mất
anh. Tóm lại là tôi biện đủ lý do để thấy rằng anh trách tôi là không
đúng.
Một ngày mưa, anh nói: "Chúng mình không hợp nhau.
Chia tay em nhé!". Tôi sững sờ, cảm thấy như một giấc mơ. Tôi không tin
vào tai mình nữa nên hỏi lại: - Anh nói gì cơ? - Mình chia tay em nhé! Tôi
im lặng một hồi lâu. Đầu óc quay cuồng. Anh yêu tôi lắm cơ mà. Tôi yêu
anh lắm lắm mà. Chuyện gì đây? Không! Không thể thế được. Tôi và anh
không thể chia tay. Không thể... Nhưng tại sao tôi lại không thể thốt
lên suy nghĩ đó. Tôi ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh nói: - Em không hề thay đổi. Em không khác như anh nghĩ. Nếu anh muốn chia tay, em tôn trọng quyết định của anh.
Nói xong, tôi quay đi. Nước mắt mặn chát lăn dài trên
má. Môi tôi mím chặt để không bật ra tiếng khóc. Nhưng dường như không
thể và tôi khóc nấc lên từng tiếng. Tôi cảm thấy như tim mình vỡ tan
thành trăm mảnh. Tôi cắm cúi đi, không biết mình đi đâu. Mưa ngày càng
nặng hạt. Tôi thấy tiếng xe máy phóng đi, nhỏ dần, nhỏ dần rồi mất hẳn.
Tôi ngỡ rằng anh sẽ đuổi theo tôi. Anh sẽ lại ôm tôi vào lòng và dỗ
dành như mọi khi. Anh sẽ nói với tôi: "Anh chỉ đùa thôi mà!". Nhưng
không phải. Anh đi thật rồi.
Mưa như trút nước. Tôi hụt hẫng. Tuyệt vọng. Tôi đau
lắm - nơi trái tim. Trên con đường thênh thang, tôi vẫn bước đi một
mình, chỉ một mình tôi...
Bây giờ, tôi 25 tuổi. Tôi ngã - tôi sẽ tự đứng lên,
đứng lên và bước tiếp như lời bố dạy ngày nào. Tôi 25 tuổi không còn e
dè, sợ hãi trước người lạ nữa. Vì tôi biết họ cũng chỉ là con người.
Tôi 25 tuổi, không còn gặp chuyện gì buồn cũng oà lên khóc nữa. Nước
mắt tôi dường như đã chảy ngược vào trong, lặng thầm của sự chin chắn.
Từ khi chia tay anh đến giờ, tôi vẫn chưa yêu ai.
Người tôi yêu thì bỏ tôi đi rồi. Còn người yêu tôi thì tôi lại không có
cảm tình. Người ta nói: "Theo tình - tình chạy, trốn tình - tình theo"
có lẽ đúng thật. Đúng là trò đời!
Sau 3 năm anh đã có người yêu mới mà theo anh là hợp
với anh. Còn tôi, tôi cũng thấy lòng bình yên và hạnh phúc với thực
tại. Tôi cứ ngày đi làm, tối về dạy cháu học, hoặc xem tivi hoặc đi
café với lũ bạn, hoặc đọc sách hay lướt web, tán gẫu với một số người
bạn trên mạng. Với tôi, thế là vui. Bố mẹ tôi bắt đầu nhắc nhở tôi về
chuyện chồng con vì thấy lũ bạn tôi lần lượt lập gia đình. Các anh chị
cùng công ty thì suốt ngày trêu: "Trông thế kia mà ế!"
Ở nhà. Có một sáng tôi ngủ dậy, thấy chị tôi và cháu
(học lớp 1) đang đánh răng. Tôi nghe thấy mẹ con nó thì thào rất to cố
tình cho tôi nghe thấy: - Con có nghĩ là cô T nhà mình ế không? - Con có. Con cũng nghĩ thế đấy. - Xinh thế mà ế con nhờ! Tôi đi ra giả vờ quát: - Gì đấy? Mẹ con nhà kia bàn luận gì đấy?
Thấy tôi quát, mẹ con nó cười ha hả với nhau. Tôi tủm
tỉm cười bước về phòng trong đầu nghĩ: Thị Nở còn có Chí Phèo huống chi
mình! Cái gì đến sẽ đến mà! Ai có nói, có trêu chọc mình cũng thế thôi.
Mình nghe thấy câu này ở đâu rồi thì phải: "Bạn không cần thay đổi mình để tìm kiếm tình yêu. Bạn sẽ có tình yêu đích thực bất kể bạn là người thế nào đi chăng nữa".
Con người có ai biết trước được tương lai đâu chứ! Có
ai biết được ngày mai mình sẽ vui hay buồn! Vậy thì cứ cười, cứ sống
lạc quan sẽ thấy cuộc sống yên bình hơn như bài thơ của ai đó:
Nếu ai đã có lần Một mình trước biển Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao Nhìn những con sóng dữ thét gào Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng
Nếu ai đã có lần Bất cần sự sống Hãy đón hạt sương mai trên mộ
... Đọc thêm »
Đêm nay, tớ tự nhiên thấy mình có sức viết kỳ lạ. Tớ không ngủ được, điều này thì chỉ có một người biết lý do tại thôi.
Dạo này, khi vào YM, tớ rất ít chat chít với mọi người. Chỉ online và để invisible
rồi im lặng như một thói quen. Tớ thường loay hoay với một mớ các tin
tức trên mạng, có điều đọc xong tớ chẳng còn nhớ mình đọc gì nữa.
Hôm nay cậu online rất muộn, lúc này ở Việt Nam đã là
gần 12h30 đêm rồi, cậu nhỉ? Tớ vào chào cậu và mình nói chuyện. Cậu
khen bài thơ mới của tớ dễ thương và trong sáng, thực lòng tớ cũng rất
thích nó.
Cậu lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng dành cho tớ những
lời khen tặng ưu ái, đôi khi hơi quá, làm tớ hư. Hình như có lần mình
đã phải phân chia thắng bại bằng sự giúp đỡ của một người thứ ba khi
cậu khen tớ xinh xắn, nữ tính còn tớ thì khăng khăng rằng cậu là một cô
gái thông minh... Tớ lạc đề mất rồi...
Có một câu nói của cậu hôm nay làm tớ có ý nghĩ phải
viết tặng cậu một entry... Nhưng chắc là tớ sẽ hoàn thành rất muộn, cậu
không thể chờ được đâu. Vậy trước khi bắt đầu thì tớ chúc cậu ngủ thật
ngon nhé. Ngủ ngon mà không cần bất kỳ sự cố gắng nào.
Giống như khi tớ nói với cậu: - Cậu này, cậu phải mở lòng ra cho người ta bước vào đấy nhé. Cậu trả lời tớ: - Tớ sẽ cố gắng. Đương nhiên, tớ đã phản ứng ngay câu nói này của cậu: - Tình yêu đến thì không cần một sự cố gắng nào. Đừng nói "cố gắng" được không?
Tớ biết cậu đã trả lời tớ như một thói quen thôi vì
cậu là một cô gái thông minh mà, nhưng vô tình câu nói ấy lại là cảm
hứng để tớ viết entry này tặng cậu, tặng tớ và những người sống vì có
tình yêu.
Thực ra, nếu nói không cần một sự cố gắng nào thì
cũng không hẳn đã đúng. Nhưng chúng ta đang nói về sự cố gắng trong cảm
xúc phải không cậu? Tớ biết cậu cũng mới đi qua một mối tình, mối tình
đã mang lại cho cậu những tháng ngày nồng nàn và tươi đẹp nhưng kết cục
nó lại gieo vào lòng cậu những đau đớn, hoài nghi.
Tớ không thể nói với cậu rằng: Này cậu, quên hẳn anh ta đi!. Vì như vậy là tớ đang bảo cậu phải cố gắng để quên. Cố gắng để quên hay để yêu một người đều là những cố gắng tuyệt vọng , bởi điều đó hoàn toàn lệ thuộc vào cảm xúc.
Cho dù việc hành xử ở bề ngoài có khác nhau thì những gì thuộc về cảm
xúc bên trong đều là những gì tự nhiên nhất của con người. Và "cố gắng"
là hai từ dễ gây tổn thương cho những trái tim chân thành.
Cậu hãy tự hào nhé, cậu có một trái tim chân thành,
một tâm hồn luôn tràn đầy niềm yêu sống ngay cả lúc cậu viết về những
điều ủ ê nhất bằng tất cả sự hoang mang mà tớ vẫn luôn thấy trong đó
tiềm ẩn một sức mạnh nào đó.
Có ai đó đã đến và yêu thương cậu. Chính là tớ đang
nói về người này đó. Tự cậu cũng nhận ra người đó thương mến cậu chân
thành. Và từ mà cậu dùng để nói về mối quan hệ đó là: "Tớ sẽ cố gắng!".
Là vô tình mà... Tớ biết nó chỉ là cách nói để trì hoãn việc cậu xem
xét lại mối quan hệ và xúc cảm của mình trước khi nói Yes hay No thôi.
Tớ cũng sẽ chỉ đồng ý nếu ý nghĩa của nó được hiểu
theo đúng cách này của tớ. Tớ áp đặt quá cậu nhỉ? Nhưng tớ hiểu mọi
quyết định với cậu bây giờ có thể trở nên quá sức vì nếu cậu cố gắng là
cậu sẽ phải làm hai việc: Cố gắng quên và cố gắng yêu.
Tình yêu là thứ tình cảm duy nhất thiêng liêng tới
mức không thể chia sẻ vì vậy thật khó để làm cho tốt hai việc này một
lúc. Nó sẽ gây mệt mỏi cho niềm tin của cậu lắm đấy. Người cũ thì chẳng
nói làm gì đâu (tớ nghĩ anh ta không xứng đáng cho một nỗi nhớ trọn vẹn
- xin lỗi cậu nhé nếu tớ hơi quá lời một chút) nhưng người mới hẳn là
sẽ tổn thương lắm nếu biết cậu phải cố gắng yêu anh ấy trong khi anh ấy
hoàn toàn xứng đáng được thương yêu, nếu không phải bởi cậu thì có thể
là bởi một cô gái khác.
Anh ấy yêu thương cậu chân thành và mong muốn mang
lại hạnh phúc cho cậu thì không có lý do gì lại phải chịu đựng điều đó,
đúng không?
Rồi một ngày đẹp trời nào đó,
tớ tin là một ngày Hà Nội nắng trong vắt như ánh nhìn của cậu, cậu bỗng
dưng thấy lòng nhẹ bẫng vì cái anh chàng kia tự nhiên biến mất khỏi nỗi
nhớ của cậu. Ngay cả khi nhận được tin nhắn của anh ta cậu cũng không
còn thấy run rẩy nữa, cậu thờ ơ như trước một người lạ, cậu nhận ra đó
chỉ là một xúc cảm tương tự như tình yêu thôi. Vết thương cũ đã được thay bằng một lớp da mới, nguyên vẹn.
Là bởi vì lúc đó trái tim cậu
tự nhiên đã run lên một nhịp khác, cậu thấy nhớ một người khác, một
người biết yêu thương và nâng niu cậu. (Cậu hoàn toàn xứng đáng được
thế chứ), đây mới là nửa đích thực cậu cần đấy. Một nửa không chỉ biết
thì thầm với cậu những lời say đắm mà mỗi khi cậu mở mắt ra vẫn thấy
người ấy đang ngắm nhìn cậu bằng cái nhìn trìu mến của lòng yêu thương.
Người sẽ không bao giờ đánh đổi tình yêu dành cho cậu lấy bất kỳ thứ gì
khác. Với tớ, đó mới là True love!
Cậu sẽ yêu người ấy bằng tất cả
những yêu thương, nồng nàn và đột nhiên những ký ức trước đó bỗng trở
nên lu mờ mà không cần một sự cố gắng nào...
True love will come to you as naturally as breath and sunlight... Tớ không chỉ viết cho cậu đâu mà cho những người khác nữa. Có cả một phần của tớ trong đó.
Tớ luôn mong nhìn thấy cậu cười, nụ cười của niềm tin và hạnh phúc. Cậu nhé! Cô bạn mà tớ yêu quý.
Hirent's Boot - cái này ai
cũng biết hay từng nghe nói đến : Nó mạnh mẽ vô cùng với cả trăm chương
trình - hàng ngàn chức năng đa dạng phong phú, cao thủ có, thấp thủ
cũng có, đơn giản có , phức tạp có… gì cũng có . Dưới đây là bài hướng
dẫn các phần có trong Hiren Boot , tạm thời dây là Hiren Boot 8.0 hơi
cũ ( vì đã có 9.5) , nhưng cũng rất hưu ích cho các bạn
Trong phần trước của loạt bài này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn
về lệnh TRACERT, lệnh này có thể được sử dụng để chuẩn đoán các vấn đề
kết nối giữa các host nội bộ và các host trên các mạng từ xa. Trong
phần đó, chúng tôi đã giới thiệu một chút về lệnh TRACERT, chính vì vậy
trong phần này sẽ tiếp tục thảo luận bằng cách giới thiệu cho bạn cách
thông dịch các kết quả của lệnh này.
Với mục đích đó, chúng tôi đã thực hiện lệnh TRACERT
đối với miền www.espn.com. Lý do tại sao chúng tôi lại chọn tên miền cụ
thể này là vì nó là một trong những site mà chúng ta dễ biết và rằng
không khóa lưu lượng ICMP. Bạn có thể xem đầu ra của lệnh bên dưới.
Chúng tôi sẽ tham chiếu đầu ra này trong suốt phần còn lại của bài.
C:UsersAdministrator>TRACERT www.espn.com
đầu ra với tối đa 30 bước nhảy.
1 2 ms 1 ms <1 ms 147.100.100.100 2 10 ms 10 ms 9 ms 208.104.224.1 3 9 ms 9 ms 9 ms 208.104.1.13 4 9 ms 8 ms 9 ms 208.104.0.13 5 10 ms 9 ms 10 ms 208.104.0.1 6 11 ms 14 ms 10 ms 165.166.125.193 7 11 ms 10 ms 11 ms gig-1-1-3.core01.ncchrl.infoave.net [165.166.22.61] 8 31 ms 31 ms 30 ms 64.200.130.17 9 38 ms 39 ms 40 ms hrndva1wcx2-pos15-3-oc48.wcg.net [64.200.240.213] 10 31 ms 31 ms 31 ms 64.200.249.170 11 31 ms 30 ms 31 ms 4.68.110.5 12 48 ms 35 ms 35 ms vlan99.csw4.Washington1.Level3.net [4.68.17.254] 13 32 ms 31 ms 33 ms ae-92-92.ebr2.Washington1.Level3.net [4.69.134.157] 14 60 ms 53 ms 54 ms ae-2.ebr3.Chicago1.Level3.net [4.69.132.69] 15 86 ms 71 ms 70 ms ae-3.ebr2.Denver1.Level3.net [4.69.132.61] 16 137 ms 103 ms 102 ms ae-2.ebr2.Seattle1.Level3.net [4.69.132.53] 17 95 ms 95 ms 95 ms ae-23-52.car3.Seattle1.Level3.net [4.68.105.36] 18 94 ms 95 ms 95 ms WALT-DISNEY.car3.Seattle1.Level3.net [4.71.152.22] 19 * * * Request timed out. 20 97 ms 95 ms 98 ms 199.181.132.250 Trace complete.
Nếu quan sát vào đầu ra của lệnh ở trên, bạn sẽ thấy
rằng mỗi dòng đầu ra đều có một số thông tin khác nhau. Phần đầu tiên
tìm thấy bên phía trái ngoài cùng của mỗi dòng là số bước nhảy. Như
chúng tôi đã giới thiệu trong phần trước, lệnh TRACERT sẽ làm
việc bằng cách gửi một yêu cầu ping đến một host cụ thể. Ban đầu, giá
trị TTL được thiết lập bằng 1. Giá trị này để bảo đảm rằng yêu cầu sẽ
“fail” sau bước nhảy đầu tiên. Các thông tin về bước nhảy được hiện hữu
và sau đó yêu cầu ICMP được truyền phát lại, nhưng lúc này với giá trị
được thiết lập bằng 2. Quá trình này được lặp đi lặp lại, giá trị TTL
được tăng lên 1 cho tới khi đến được host đích. Bằng cách thực hiện như
vậy, lệnh TRACERT có thể báo cáo về bao nhiêu bước nhảy mà
yêu cầu đã thực hiện để đến được host từ xa. Nếu bạn quan sát vào dòng
cuối cùng trong đầu ra trên, khi đó sẽ thấy được nó bắt đầu bằng số 20.
Con số này thể hiện cho 20 bước nhảy đã được thực hiện để đến được host
đích.
Ba phần thông tin tiếp theo trên mỗi dòng hiển thị
số lượng thời gian cần để đến được router hoặc host mà mỗi dòng đó biểu
diễn. Nếu quan sát toàn bộ danh sách bạn sẽ thấy được rằng các liên kết
thời gian dần tăng trong mỗi bước nhảy. Có hai thứ mà bạn thực sự cần
biết về các liên kết thời gian được hiển thị ở đây.
Thứ nhất, đó chính là ba khoảng thời gian phân biệt
được hiển thị cho mỗi bước nhảy. Như đã được đề cập từ trước, quá trình
lần vết được dựa trên khái niệm gửi đi nhiều yêu cầu ICMP. Khi chúng ta
làm việc với lệnh ping ở trên trong loạt bài này, bạn đã thấy lệnh ping
luôn trả về 4 giá trị khác nhau để đánh giá gói tin. Khái niệm tương tự
cũng được áp dụng cho việc lần vết (trace route), ngoại trừ khoảng thời
gian của yêu cầu được đánh giá ba lần thay vì bốn.
Điều thứ hai là bạn cần biết về số lần đáp trả, dấu
hoa thị thể hiện rằng một yêu cầu đã bị time out. Điều này có thể hoặc
không thể cho chúng ta thấy được vấn đề, phụ thuộc vào cách dấu hoa thị
thể hiện như thế nào. Quan sát ở bước nhảy là 19 trong đầu ra ở trên
bạn sẽ thấy rằng tất cả ba giá trị thời gian đáp trả được hiện diện
bằng các dấu hoa thị. Khi bạn thấy ba dấu hoa thị này trong một hàng
thì điều đó có nghĩa rằng thiết bị mà lệnh đang thực hiện ping nằm
trong bước nhảy có tường lửa được cấu hình để reject các gói ICMP, điều
đó sẽ gây ra hiện tượng timeout và cột cuối cùng sẽ hiển thị từ Request
Timed Out.
Cần lưu ý rằng Trace route cũng sẽ hiển thị ba dấu
hoa thị khi không đến được thiết bị đích cần ping. Vậy đâu là sự khác
nhau giữa một site khóa các gói ICMP và một link thất bại?
Chỉ cần một chút để ý bạn sẽ thấy được rằng, một
link thất bại trông sẽ giống như những gì bạn thấy khi một router hoặc
một host khóa các yêu cầu ICMP. Khi một thất bại xảy ra thì bạn sẽ
không thể thấy thông báo lỗi xuất hiện. Trong thực tế, quá trình sẽ
chấm dứt bằng một thông báo chuẩn Trace Complete.
Có hai dấu hiệu khi một link thất bại xuất hiện. Một
dấu hiệu không nằm trong vấn đề lần vết, mọi kết quả được trả về times
out. Một dấu hiệu khác của link thất bại là TRACERT sẽ thực hiện cả 30
bước nhảy. Không điều kiện nào trong số các điều kiện trên bảo đảm rằng
một link thất bại xuất hiện ngay cả khi chúng xuất hiện cùng nhau. Cho
ví dụ, Web site được thử nghiệm (www.brienposey.com) hiện đang làm việc
tốt, và vẫn chạy lệnh TRACERT với nó, cả hai trong số triệu chứng trên
đều xuất hiện, xem phần đầu ra bên dưới:
Sử dụng lệnh TRACERT đối với www.brienposey.com [24.235.10.4]
tối đa 30 bước nhảy:
1 1 ms 1 ms <1 ms 147.100.100.100 2 8 ms 12 ms 8 ms 208.104.224.1 3 9 ms 8 ms 9 ms 208.104.1.9 4 10 ms 9 ms 8 ms 208.104.0.9 5 10 ms 12 ms 11 ms 208.104.0.5 6 12 ms 10 ms 9 ms 165.166.18.1 7 15 ms 23 ms 13 ms gig2-2-1.c01.scclma.infoave.net [165.166.22.17] 8 13 ms 12 ms 13 ms 66.192.166.9 9 31 ms 30 ms * peer-01-ge-0-0-0-1.asbn.twtelecom.net [64.129.249.10] 10 56 ms 57 ms 55 ms bb2-p6-0.ipltin.sbcglobal.net [151.164.242.59] 11 55 ms 53 ms 55 ms ded2-g8-0.ipltin.sbcglobal.net [151.164.42.159] 12 59 ms 56 ms 56 ms Winnet-1148485.cust-rtr.ameritech.net [66.73.221.254] 13 64 ms 63 ms 68 ms 216-24-2-237.ip.win.net [216.24.2.237] 14 68 ms 68 ms 64 ms fa0-0.cust-gw2.noc.win.net [216.24.30.69] 15 * * * Request timed out. 16 * * * Request timed out. 17 * &n
... Đọc thêm »
"Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em có biết không?
Để gió cuốn đi..." Nhưng nếu em là người nhận được tấm lòng đó, em sẽ
làm gì? Sẽ bỏ ra một thứ vật chất nào đó để đổi lại tấm lòng ư? Vật
chất đổi tấm lòng... có thỏa đáng không?
Hôm đó, tôi đang dạo trong một khu vui chơi giải trí
bỗng nhìn thấy một nhóm người vây quanh chiếc xe con sang trọng. Ai
cũng rướn cổ nhìn vào phía trong vẻ tò mò. Bên cạnh chiếc xe là một cậu
thanh niên ăn mặc bóng bẩy với vẻ mặt rất lo lắng. Cậu ta hét to:
- Ai có thể chui vào gầm xe giúp tôi vặn cái ốc vít không?
Hoá ra cái bình xăng xe anh ta có vấn đề, nó bị rò
xăng ra ngoài xe suốt từ khu vui chơi đi ra. Từ đây cách trạm xăng gần
nhất cũng khá xa, khiến anh ta có dáng vẻ sốt ruột chẳng khác gì kiến
bò trong nồi lửa.
Đứng bên cạnh anh ta là một cô gái trang điểm loè loẹt diêm dúa, cô ta hắng giọng:
- Nhìn anh sốt ruột kìa! Cứ cho thưởng nhiều tiền vào tất sẽ có người đến giúp!
Nghe xong anh ta liền rút ra tờ 100 nghìn và nói to:
- Ai giúp tôi vặn chặt cái ốc vít trong gầm xe thì tờ tiền này sẽ là của người đấy!
Cậu thanh niên đứng bên cạnh tôi định bước lên thì bạn của anh ta kéo lại:
- Lời nói của mấy người có tiền không đáng tin.
Lúc đó, một câu bé bước lên nói:
- Để cháu!
Với động tác đơn giản, không tới một phút cậu bé đã
vặn xong con ốc. Đoạn bò ra khỏi gầm xe, cậu bé đứng nhìn cậu thanh
niên với ánh mắt kỳ vọng. Cậu thanh niên vừa định đưa cho cậu bé tờ 100
nghìn thì cô gái bên cạnh anh ta liền giữ tay anh ta lại:
- Anh định cho nó 100 nghìn thật đấy à, 5 nghìn là quá đủ rồi!
Cậu thanh niên cầm lấy tờ tiền lẻ trên tay cô gái đưa
cho cậu bé, cậu bé lắc đầu. Nghe tiếng xì xào của mọi người xung quanh
cậu thanh niên rút thêm 5 nghìn nữa ra đưa cho cậu bé, nhưng cậu bé vẫn
lắc đầu, cậu thanh niên bực mình:
- Mày chê ít? Còn chê nữa thì 10 nghìn này cũng không có nữa đâu nhé!
- Không, cháu không chê ít, cô giáo cháu nói giúp đỡ người khác không cần sự trả ơn.
Cậu thanh niên sững người:
- Thế sao mày còn không đi đi?
Cậu bé nói:
- Cháu đang đợi chú nói "cảm ơn".
Sự ngây thơ cho ta hiểu được giá trị của cuộc sống,
cho ta nhớ lại bài học làm người từ thủa ban sơ mà giữa cuộc sống bộn
bề ta đã lỡ quên đi mất. Khi nhận được sự giúp đỡ hãy nhớ nói lời: Cảm
ơn!
Nếu bạn có quá nhiều ứng
dụng khởi động cùng Windows, thì dễ nhận thấy thời gian để Windows hoàn
thành quá trình khởi động của mình sẽ rất dài. Tuy nhiên, với sự giúp
dỡ của Startup Delayer, thời gian của quá trình khởi động sẽ do bạn
quyết định.
Cách
đơn giản nhất để rút ngắn thời gian khởi động của hệ thống tắt đi tất
cả những chương trình khởi động cùng Windows. Tuy nhiên, vẫn có khá
nhiều chương trình cần thiết để lại khởi động Windows. Những chương
trình này sẽ chiếm trong tài nguyên hệ thống và khiến ổ cứng của máy
tính phải độc và ghi nhiều hơn (đó là lí do vì sao sau khi quá trình
khởi động của Windows kết thúc, đèn ổ cứng vẫn tiếp tục nhấp nháy một
thời gian). Trong trường hợp này, bạn có thể “trì hoãn” việc khởi động
các chương trình cho đến khi Windows khởi động xong, giúp cho thời gian
thực hiện quá trình khởi động được nhanh hơn, với Startup Delayer.
Đây là phần mềm tăng
tốc độ và thời gian khởi động cho hệ thống bằng cách trì hoãn hay ngừng
khởi động các chương trình trong máy tính. Theo mặc đinh, Windows sẽ cố
gắng load tất cả chương trình cùng lúc khi Windows khởi động. Với
Startup Delayer, các chương trình khác sẽ “nhường đường” cho Windows,
sau khi Windows hoàn thành công việc của mình, các chương trình ấy mới
bắt đầu chạy, tương tự phân luồn tránh ùn tắc giao thông.
Bạn có thể download chương trình miễn phí tại đây.
Sau khi cài đặt, bạn kích hoạt để sử dụng chương trình. Tại giao diện
chính của chương trình, bạn sẽ có một danh sách các tiện ích khởi động
cùng Windows.
Để thiết lập thời
gian trì hoãn cho một ứng dụng nào đó, bạn kich vào tên của ứng dụng
trong bảng danh sách và kéo nó xuống cửa sổ phía dưới. Khi đó, bạn sẽ
thấy 1 thanh trượt để hiển thị thời gian. Bạn có thể kéo thanh trượt
này qua trái hoặc qua phải để tăng thêm hoặc giảm bớt thời gian trì
hoãn của chương trình
Hoặc để
đơn giản hơn, bạn click đúp vào tên các chương trình trên bảng danh
sách, hoặc click chuột phải vào tên chương trình và chọn Edit, cửa sổ
Edit Program sẽ hiện ra. Bạn điền thời gian trì hoãn của chương trình
vào mục Delay rồi click vào Save. Bạn nên thiết lập 1 khoản thời gian
ngắn cho mỗi chương trình để không phải chờ quá lâu.
Như bạn thấy ví dụ
trên (ở hình 2), chương trình ctfmon.exe được trì hoãn khởi động chậm
11 giây sau khi Windows khởi động, còn chương trình IDMan thì sẽ khởi
động chậm hơn 32 giây... Giờ việc bạn cần làm là giữ khoảng cách thời
gian khởi động của các chương trình một cách hợp lý để cân bằng cho tốc
độ khởi động trên hệ thống. Bạn nên để những ứng dụng cần nhiều tài
nguyên khi khởi động sau những chương trình nhẹ hơn.
Chương trình còn cho phép bạn thiết lập tổng thời gian trì hoãn của các chương trình: click vào menu Actions > Space Evenly,
điền thời gian vào khung Space Evenly để chương trình tự động thiết lập
thời gian chờ cho mỗi chương trình và giữ khoảng cách thời gian để cần
bằng ổn định cho PC. Bạn nên thiết lập 1 khoản thời gian đủ ngắn để
không phải chờ quá lâu.
(Lưu ý:
nếu bạn có bao nhiêu chương trình cùng khởi động với hệ thống thì tổng
thời gian tối thiểu để trì hoãn các chương trình là bấy nhiêu giây)
Sau khi đã chọn thiết
lập thời gian chờ cho toàn bộ chương trình, bạn cần kích hoạt Startup
Delayer bằng cách kích vào biểu tượng tam giác ngược màu đỏ có chữ SD
hoặc bằng cách lựa click vào Actions > Activate Startup Delayer > Use Hidden Version hay Use Graphical Version.
- Hidden Version: Startup Delayer sẽ âm thầm hoạt động.
- Graphical Version:
Startup Delayer sẽ hiển thị 1 màn hình nhỏ cho bạn biết các chương
trình sẽ được bắt đầu trong bao lâu nữa, dựa vào đó, bạn có thể quyết
định kích hoạt hay ngừng kích hoạt các chương trình có trong danh sách.
Trong trường hợp không muốn sử dụng chương trình hay muốn xóa hết các thiết lập, bạn click vào Actions > Start Over (hoặc click vào biểu tượng chiếc đồng hồ trên thanh công cụ) và chọn Yes để xóa các thiết lập về thời gian.
Cuối
cùng, sau khi đã hòan tất, bạn khởi động lại máy và chờ đợi thành quả
mà bạn mong muốn. Một cách dễ dàng để tăng tốc độ khởi động Windows
nhưng lại rất đơn giản và cực kỳ hiệu quả.
Thì đâu có sao anh, cuộc sống của anh sẽ trở lại những ngày yên bình nè, không bị em chọc phá nè, không bị em làm cho tức chết nè, những bữa ăn của anh sẽ yên ổn nữa, phải hông…
Ờ, đúng rồi, những bữa ăn của anh sẽ yên bình, đều đặn, và không có ai chọc cho anh tức chết.
Thí dụ thứ nhất
Anh tới nhà em, thấy em còn mặc đồ bộ ở nhà nằm coi tivi trên salon, thấy anh tới, em bắn cái “chéo” lên cầu thang, không đầy 5 phút sau đã ỏn ẻn thướt tha bước từng bước xuống, quần jean áo thun, tóc cột đuôi ngựa có gắn cái kẹp hình con bướm nữa, mắt chớp chớp nói: hi anh, chờ lâu hông anh…
Hỏi em hôm nay muốn ăn gì, em nói: em ăn gì cũng được. Trời, sao anh sợ nghe mấy câu trả lời kiểu này quá em.
Rồi, anh nói: đi ăn đồ Thái nha. Em nói thôi, đồ Thái cay lắm em hỏng ăn đâu. Anh nói: vậy ăn gà xối mỡ heng em. Em nói thôi, món đó nhiều mỡ lắm, anh hỏng thấy em mập lắm rồi sao… (mặc dù anh thấy em thuộc dạng suy dinh dưỡng nhẹ).
Và sau đây là cuộc đối thoại tiếp tục:
Anh: Vậy mình đi ăn món Hoa héng, anh biết chỗ này bán đồ Tàu ngon lắm. Em: Thôi anh, đồ Tàu nhiều dầu mỡ lắm, bộ anh muốn em thành heo hả? Anh: Đâu có, em mà heo gì… À, hay mình đi ăn đồ nướng đi. Em: Em hông ăn đồ nướng đâu, nướng khét ăn bị ung thư đó. Anh: Ờ ha, vậy thôi đi ăn Pizza H. nha. Chỗ đó anh thấy ăn cũng được đó em. Em: Em hông thích ăn pizza đâu, toàn bơ với phô-mai, ăn ngán lắm.
Anh bắt đầu nổi sùng: - Vậy chớ em muốn ăn gì?
Em xích lại gần anh, cười cười: - Thì em nói rồi, ăn gì cũng được mà.
Anh: Vậy thôi đi ăn mì xào dòn nghen em, anh thích ăn món đó lắm. Em: Thôi hông ăn mì xào đâu, ăn món đó em nổi mụn đó. Anh: À, ăn mì vịt tiềm, bảo đảm em không nổi mụn. Em: Nhưng mà em đâu có thích ăn vịt. Anh: Vậy em ăn cá heng, anh biết quán này bán cá chẽm chưng tương ngon lắm. Em: Em ghét lừa xương lắm, hông ăn cá đâu. Anh: Vậy ăn dê nha. Em: Thôi đi, dê còn ghê hơn nữa, anh hỏng thấy nó hôi hôi hả… Anh: Vậy mình đi ăn fastfood đi cho tiện. Em: Thôi, ăn fastfood mập lắm, với lại ngán nữa, em hỏng ăn đâu! Trời ạ, vậy mà em nỡ lòng nào nói với anh là em ăn gì cũng được!
Cuối cùng, xà quần cả tiếng đồng hồ ngoài đường, xem chừng thấy anh hơi phê phê rồi, em nói: em ăn cơm ở nhà rồi, ghé quán nào ăn cũng được, anh ăn, em ngồi uống nước dòm anh nhai, nghen!
Anh nói thiệt, trời đất quanh anh như sụp đổ, uất ức nghẹn ngào không nói nên lời, tức cành hông, anh ráng hỏi em một câu: sao em hông nói sớm với anh là em ăn cơm rồi?
Em cười cười, đưa tay lên bụm miệng: anh có hỏi em ăn cơm rồi hay chưa hồi nào đâu…
Trời ạ!
Thí dụ thứ hai
Đi làm về, ở nhà thấy hơi ngột ngạt, nên anh gọi điện thoại cho em rủ đi ăn, em nói OK, anh qua đi. Xách xe chạy qua tới nhà em (khoảng 10 phút) thì thấy em đứng trước nhà ngóng ngóng rồi. Lần này em mặc quần jean ngắn qua đùi, khoe hai cái chân dài thòng trắng trẻo, mặc cái áo thun tím ôm ôm hở cổ, tóc xõa ngang vai, đứng cười tủm tỉm nhìn anh quay đầu xe.
Rút kinh nghiệm lần trước, anh hỏi em ăn cơm chưa, em nói dạ chưa, anh hỏi em muốn ăn gì? Lần này em rất thẳng thắn, nói liền: em thích ăn sườn xào chua ngọt. Anh hỏi: em biết quán nào bán món đó ngon hông, chớ anh bây giờ hổng biết rồi đó. Em liền chỉ đường: anh đi đường đó đó, xong rồi quẹo chỗ đó đó, ha anh! OK!
Tới quán, em cầm thực đơn, gọi nhân viên:
- Chị, chị ơi, cho em một dĩa sườn xào chua ngọt, một dĩa rau muống xào tỏi, một phần hến xúc bánh tráng, một dĩa đùi gà chiên satế, một phần cơm chiên dương châu, một dĩa bông cải xào tôm, một tô canh chua cá lóc, à, thêm một phần đậu hủ dồn thịt chiên nữa nha chị.
Xong em quay qua anh, cười bẽn lẽn: anh ăn gì gọi đi…
Trời, anh có nghe lộn hông em…
Dòm cái tướng em, xong rồi nhìn mặt em đang cười cười, anh hỏi: em, em ăn hết cả đống đó hả?
Em tự tin, ưỡn ngực lên nói: sao hông, anh đừng khi dễ em nha!
Người ta nói Nam thực như Hổ, Nữ thực như Miêu, câu này chắc xa xưa lắm rồi, chớ ngay kế bên anh lúc đó, thì em chắc chắn không phải là con mèo nhỏ xinh đẹp dễ thương nữa, mặc dù cái nụ cười và ánh mắt của em nhìn vô nhà bếp (chờ món ăn đem ra) rất là đáng yêu vô cùng…
Vậy đó, thí dụ anh và em xa nhau, sẽ không còn ai bắt anh chở đi vòng vòng ngoài đường để lựa đồ ăn cho anh chứ em đã ăn rồi, không còn ai bắt anh phải căng phình bụng ra ăn cho hết đống đồ ăn em gọi cho anh chứ em ăn đâu có bao nhiêu… sẽ không còn ai chăm sóc những bữa ăn cho anh theo cái cách quậy phá tinh nghịch và đáng yêu như của em nữa, phải không em…
Chỉ có em mới biết anh ghét lừa xương cá, ghét ăn thịt vịt, ăn đồ nướng không tốt cho sức khỏe của anh, ăn mỡ nhiều sẽ làm tăng cholesterol… Em biết, và em chọn những món ăn thích hợp với khẩu vị của anh, nhưng em không nói, và em chọn theo cái cách của em, cách mà anh hay gọi em là: “em phá như giặc”.
Vậy thì mình chia tay nhau làm gì hả em, để những bữa ăn của anh chỉ còn có một cái chén, một đôi đũa, và những món ăn không được nêm nếm nụ cười, ánh mắt và tình cảm của em…