Thì những gì buồn vui mà hai đứa mình đã trải qua sẽ như một gói hoa khô ướp dầu thơm được nhồi nhét vô cái hũ thủy tinh hôm bữa em mua cho anh để trong phòng đó nhớ hông. Rồi hàng đêm, hàng đêm anh nằm nghe mùi thơm từ đó toả ra không gian xung quanh để nhớ lại những kỷ niệm vui buồn đó, chỉ nhớ mà thôi, phải không anh?
Ừ, đúng rồi em. Và rồi một ngày nào đó, cái hũ thủy tinh đẹp đẽ đựng hoa khô ướp dầu thơm đó sẽ bay hết mùi đi, thì cũng là lúc mà những kỷ niệm của tụi mình nó cũng sẽ phai đi, em hén.
Sao mà hết thơm được anh, cái túi hoa khô đó là đồ xịn đó anh, em cũng thích cái mùi của nó nữa. Thơm thơm, nồng nồng, phảng phất và dịu dàng, mấy cái mùi này em ngửi hoài không có thấy chán đâu. Mà anh khờ quá, nếu mà lỡ mấy cái hoa khô đó bay hết mùi, thì anh đi mua một chai dầu thơm có mùi anh thích rồi xịt vô là nó thơm lại liền, phải hông anh?
Hông, đâu có đâu em, thiệt sự là cái gì thì cũng sẽ phai nhạt mà em, huống chi là mấy cái hoa khô, bản thân nó đã chết từ lâu rồi. Mấy cái truyện buồn truyện vui hồi trước anh với em trải qua đó, bây giờ mình chia tay nhau thì chúng sẽ trở thành mấy cái kỷ niệm, phải hông nè. Mà em biết đó, anh cũng như em, hai đứa đều sẽ có những người bạn mới, mình đi chơi với người mới mà giữ hoài kỷ niệm cũ đâu có được em hén.
Ừ ha, mà em cũng hổng biết nữa. Đối với em, kỷ niệm là quá khứ, em hổng có đeo nguyên cái balô đựng đầy kỷ niệm để đi chơi với người mới đâu, anh đừng có lo.
Chứ em không đem theo thì em làm gì nó?
Em cất nó vô cái thùng, rồi lấy băng keo dán bít lại hết, rồi nhờ anh hai đem nhét lên đầu tủ, đẩy sâu vô tuốt ở trong, cho em khỏi thấy luôn. Cái gì mình hổng thấy hoài thì mình đâu có nhớ tới nó đâu phải hông anh?
Đúng rồi, mà vậy sao em lại bắt anh thưởng thức cái hũ hương kỷ niệm của em tặng anh hoài dzậy, em làm vậy sao anh quên được?
Ừ, thì em đâu muốn anh quên đâu!
Trời đất, trong khi em lại nhét hết hình ảnh của anh vô cái xó xỉnh nào đó trên đầu tủ của em cho anh ở chung với nhện và gián hả, vậy cũng được hả em?
Sao hông anh! À, anh mà quên là em giận anh đó nghen!
Trời đất, rồi anh nhớ em wài rồi sao anh có bạn gái mới?
Ai cho anh có bạn gái mới?
Vậy chứ sao em tính tìm bạn trai mới?
Em thì được, còn anh thì không!
Trời ạ…
Vậy đó em, những kỷ niệm buồn vui của hai đứa sẽ được xử lý theo những cái cách mà có thể rất dễ hiểu với một người và cũng đồng thời rất khó hiểu với người kia. Nhưng dù sao đi nữa, thì kỷ niệm cũng chỉ là kỷ niệm, nó giống như những cái bông hoa khô kia kìa em, đã không còn là hiện thực, không còn sức sống, nhưng nó vẫn được ướp dầu thơm để làm đẹp thêm không gian sống quanh mình. Kỷ niệm cũng vậy mà thôi, phải không em?
Vậy thì mình xa nhau làm gì để em nhét hình ảnh của anh lên nóc tủ rồi quăng cho anh một đống hương và hoa đầy tràn hình ảnh của em ngập trong giấc mơ hàng đêm của anh? Em có thiệt sự muốn vậy không em?
Bài phát biểu của Steve Jobs tại lễ trao bằng tốt nghiệp của trường đại học Stanford
Tôi
rất vinh dự được có mặt tại lễ phát bằng tốt nghiệp của các bạn ngày
hôm nay tại một trường đại học danh giá bậc nhất thế giới. Tôi chưa bao
giờ có bằng tốt nghiệp đại học.
Nói một cách
trung thực nhất thì thực ra, tôi chưa bao giờ học đại học. Ngày hôm
nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe ba câu truyện đã từng xẩy ra trong
cuộc đời tôi. Chỉ như vậy thôi, không có gì to lớn, chỉ đơn giản là ba
câu truyện.
Câu chuyện thứ nhất là về việc kết nối những dấu chấm
(Connecting the dots – nối những dấu chấm từ hàng vạn cái chấm hỗn độn - để thấy con đường mình sẽ phải đi)
Tôi
đã bỏ học chỉ sau sáu tháng theo học trường cao đẳng Reed, tôi lưu lại
đó tạm thời trong vòng 18 tháng nữa trước khi tôi chính thức rời trường
Reed.
Tại sao tôi lại bỏ học?
Tôi đã bắt đầu điều đó khi tôi mới được sinh ra. Mẹ ruột của tôi là một
nữ sinh viên trẻ, độc thân và bà đã quyết định cho tôi đi làm con nuôi.
Bà thực sự muốn tôi được làm con nuôi của những người đã tốt nghiệp đại
học. Vì thế, tất cả mọi chuyện đã được sắp đặt để tôi trở thành con
nuôi của một cặp vợ chồng luật sư. Tuy nhiên, tất cả chuyện đó đã bị
thay đổi ở phút cuối cùng khi tôi vừa cất tiếng khóc chào đời, họ đã
đổi ý và muốn nhận một đứa bé gái làm con nuôi chứ không phải tôi.
Chính
vì thế, bố mẹ nuôi của tôi hiện giờ đã nhận được một cú điện thoại vào
lúc nửa đêm hỏi có muốn nhận tôi, một đứa bé trai được sinh ra không
mong đợi, làm con nuôi hay không. Bố mẹ tôi đã trả lời rằng tất nhiên
rồi. Tuy nhiên, sau đó, mẹ ruột của tôi biết được mẹ nuôi tương lai của
tôi chưa tốt nghiệp đại học và bố nuôi của tôi chưa tốt nghiệp trung
học, bà đã từ chối ký vào giấy tờ giao nhận con nuôi. Một vài tháng sau
bà mới đồng ý khi bố mẹ nuôi của tôi hứa sẽ cho tôi đi học đại học.
17
năm sau, tôi cũng vào đại học, nhưng tôi đã rất ngây thơ khi chọn một
trường đại học danh giá ngang hàng với Stanford. Tất cả tiền tiết kiệm
của bố mẹ tôi đã phải dành để đóng học phí cho tôi. Sau sáu tháng, tôi
chẳng thấy được ích lợi gì của việc học đại học. Tôi chẳng có một câu
trả lời nào về việc tôi sẽ làm gì với cuộc đời của mình và cũng chẳng
tin rằng trường đại học có thể giúp tôi trả lời câu hỏi đó. Tôi đã tiêu
tất cả tiền tiết kiệm của bố mẹ tôi dành dụm phòng khi về hưu vào
trường đại học. Vì vậy tôi đã quyết định bỏ học và tin tưởng rằng rồi
mọi chuyện cũng sẽ tốt đẹp thôi. Tại thời điểm đó, mọi việc dường như
có vẻ rất khó khăn nhưng khi nhìn lại, tôi lại thấy rằng đó là một
quyết định đúng đắn nhất của tôi. Giây phút mà tôi bỏ học, tôi đã từ bỏ
những môn học mà tôi không hề thích, thay vào đó, tôi bắt đầu tìm hiểu
những môn học khác có vẻ như thú vị hơn rất nhiều.
Mọi
chuyện không diễn ra nhẹ nhàng một chút nào. Tôi không có phòng trọ vì
thế, tôi phải ngủ nhờ dưới sàn nhà trong phòng trọ của các bạn tôi. Tôi
kiếm tiền mua đồ ăn bằng 5$, tiền công trả lại các chai Coca-cola và
mối tuần tôi đi bộ 7 dặm qua phía bên kia thành phố để có được một bữa
ăn ngon ở trại Hare Krishna. Tôi rất thích những món ăn ở đó. Sau này,
tôi mới biết được rằng những gì mà tôi đã phải trải qua khi cố gắng
theo đuổi niềm đam mê của mình là vô giá. Tôi sẽ lấy một ví dụ cho các
bạn:
Có lẽ ở thời điểm đó, trường Reed là
trường duy nhất của cả nước giới thiệu nghệ thuật viết chữ đẹp. Ở tất
các các khu học xá, tất cả các poster, tiêu đề của tất cả các tranh vẽ
đều được viết tay rất đẹp. Vì tôi đã thôi học và không phải tham gia
vào những khóa học bắt buộc thông thường nên tôi đã quyết định tham gia
khóa học nghệ thuật viết chữ đẹp. Tôi học cách viết các chữ có nét ở
chân, những biến đổi về khoảng cách giữa các nét chữ, học cách trình
bầy một bản in lớn sao cho đẹp. Tôi nhận thấy rằng đây là một môn học
mang tính nghệ thuật, lịch sử và đẹp một cách tinh vi mà khoa học không
thể làm được.
Những thứ đó dường như chẳng có
ý nghĩa thực tế gì cho cuộc sống của tôi. Tuy nhiên, 10 năm sau này,
khi chúng tôi đang thiết kế thế hệ đầu tiền của máy tính Machintosh,
tất cả những điều đó dường như lại trở lại với tôi và chúng tôi đã
thiết kế để cài đặt tất cả những mẫu chữ đó vào máy tính, Machintosh là
máy tính đầu tiên có những mẫu chữ nghệ thuật rất đẹp. Nếu như tôi
không tham gia vào khóa học đó ở trường thì Mac sẽ chẳng bao giờ có
nhiều phông chữ như vậy. Kể từ khi Windows copy những mẫu chữ đó của
Mac thì không có một máy tính cá nhân nào không có những phông chữ đó.
Nếu tôi không bỏ học và không tham gia vào khóa học viết chữ đẹp thì
tất cả các máy tính cá nhân bây giờ có thể chẳng có được chúng. Tất
nhiên là khi tôi đang ở trường đại học thì tôi không thể kết nối những
điểm mốc đó khi nó còn đang ở tương lai phía trước. Nhưng 10 năm sau
thì những điều đó rất, rất rõ ràng.
Một lần
nữa tôi muốn nói với các bạn rằng, chúng ta không thể biết những điểm
mốc có nối kết với nhau trong tương lai không, các bạn chỉ có thể biết
những điều đó khi nhìn lại mà thôi. Vì thế, các bạn hãy tin tưởng rằng,
theo một cách nào nó, những điểm mốc sẽ nối kết với nhau trong tương
lai của bạn. Các bạn cũng cần phải tin vào một số thứ khác như: sự
quyết tâm, vận mệnh, cuộc sống, nhân quả hoặc bất cứ cái gì. Phương
pháp đó chưa bao giờ làm tôi thất vọng và nó đã tạo ra những thay đổi
trong cuộc sống của tôi.
Câu chuyện thứ hai của tôi là về tình yêu và sự mất mát.
Tôi
đã rất may mắn khi tôi đã muốn bắt đầu làm việc từ rất sớm. Woz và tôi
đã bắt đầu những trang đầu tiên cho lịch sử của Apple trong gara của bố
mẹ tôi khi tôi mới 20 tuổi. Chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để sau
10 năm, từ chỗ chỉ có 2 người, trong cái gara bé nhỏ, Apple đã phát
triển thành một công ty trị giá 2 tỷ đô la Mỹ với hơn 4000 nhân viên.
Một năm trước đây, chúng tôi vừa mới bỏ đi sáng tạo đầu tiên của mình,
máy tính Macintosh và tôi vừa mới bước sang tuổi 30. Sau đó, tôi bị sa
thải. Làm sao mà bạn lại có thể bị sa thải bởi một công ty mà bạn đã
sáng lập ra nó ? Oh, khi mà Apple đã phát triển lớn hơn, tôi đã thuê
một người mà tôi đánh giá là có khả năng cùng tôi lãnh đạo công ty.
Khoảng
một năm gì đó, tình hình có vẻ rất khả quan. Nhưng sau đó, quan điểm
của chúng tôi về tương lai bắt đầu khác nhau, thậm chí chúng tôi còn
trở nên bất hòa. Khi có mối bất hòa đó xẩy ra giữa chúng tôi, hội đồng
quản trị đã đứng về phía anh ta, và tôi, ở tuổi 30, đã bị sa thải một
cách rất rõ ràng. Những điều mà tôi theo đuổi trong suốt cuộc đời đã
biến mất, chúng đã bị phá hủy.
Trong một vài
tháng, tôi đã thực sự chẳng biết phải làm cái gì. Tôi cảm giác rằng
mình đã làm cho những thế hệ đi trước tôi thất vọng và rằng tôi đã đánh
rơi lá cờ khi nó đã được chuyền đến tay tôi. Tôi đã gặp David Packard
và Bob Noyce, cố gắng xin lỗi cho việc cư xử không hay của mình. Tôi đã
thua một cách rõ ràng và thậm chí, tôi đã có ý định bỏ cuộc. Nhưng có
một cái gì đó bắt đầu chậm chậm sáng lên trong tôi. Tôi vẫn rất yêu quý
những gì tôi đã tạo ra. Sự việc xẩy ra ở Apple có thay đổi tình yêu đó
một chút nhưng trong tôi, tình yêu ấy vẫn còn. Chính vì thế, tôi đã
quyết định bắt đầu lại.
Ngay lúc đó tôi không
nhận thấy, nhưng sau này, tôi mới biết rằng việc tôi bị Apple sa thải
hóa ra lại là một việc tốt đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Gánh nặng của
sự thành công đã được thay thế bằng ánh sáng của sự bắt đầu mới tuy
không có điều gì chắc chắn. Tôi đã để cho mình tự do bước vào một quãng
đời đầy những sáng tạo của cuộc đời mình.
Trong
khoảng 5 năm sau đó, tôi đã bắt đầu xây dựng công ty NeXT và một công
ty khác tên là Pixar. Tôi gặp và đã yêu một người phụ nữ tuyệt vời,
chính là vợ tôi sau này. Pixar đã sáng tạo ra phim truyện hoạt hình máy
tính đầu tiên trên thế giới, câu chuyện đồ chơi. Hiện tại, nó đã trở
thành xưởng phim hoạt hình thành công nhất trên thế giới. Một sự kiện
thay đổi đáng ghi nhớ đã xẩy ra khi Apple mua NeXT, tôi trở lại Apple,
những kỹ thuật mà NeXT đã phát triển trở thành nguồn sinh khí cho thời
kỳ phục hồi của Apple.
Tôi và Laurene cũng có một gia đình hạnh phúc.
Tôi
hoàn toàn tin tưởng rằng tất cả những điều đó sẽ chẳng bao giờ xẩy ra
nếu tôi không bị Apple sa thải. Đó là một viên thuốc đắng nhưng tôi
chắc bệnh nhân sẽ rất cần đến nó.
Đôi khi cuộc
sống dường như muốn cố tình đánh ngã bạn. Nhưng hãy đừng mất lòng tin.
Tôi biết chắc chắn rằng, điều duy nhất đã giúp tôi tiếp tục bư
... Đọc thêm »
Bộ nhớ truy xuất ngẫu nhiên
hay Random Access Memory (RAM) là loại bộ nhớ thông dụng nhất được sử
dụng trong máy vi tính của chúng ta. Gọi RAM là loại truy xuất ngẫu
nhiên vì ta có thể truy xuất trực tiếp đến bất kỳ một tế bào nhớ nào
nếu ta biết hàng và cột nào giao nhau tại tế bào đó.
Bộ nhớ truy xuất ngẫu nhiên hay Random Access Memory (RAM) là loại bộ
nhớ thông dụng nhất được sử dụng trong máy vi tính của chúng ta. Gọi
RAM là loại truy xuất ngẫu nhiên vì ta có thể truy xuất trực tiếp đến
bất kỳ một tế bào nhớ nào nếu ta biết hàng và cột nào giao nhau tại tế
bào đó. (Hãy tưởng tượng đến bàn cờ vua, mỗi một ô đen hoặc trắng sẽ là
một tế bào nhớ). Đối lập với Ram là loại bộ nhớ truy xuất theo thứ tự
hay Serial Access Memory (SAM). SAM lưu trữ dữ liệu trên một loạt các
tế bào nhớ mà ta chỉ có thể truy xuất đến một cách tuần tự (giống băng
cát-sét). Nếu dữ liệu không nằm ở vị trí hiện tại, mỗi tế bào nhớ sẽ
được kiểm tra lần lượt cho đến khi tìm thấy. SAM thường làm việc tốt
dưới dạng các buffer nhớ, nơi dữ liệu thường được lưu trữ và sử dụng
theo thứ tự (bộ nhớ đệm dành cho các vân đồ họa trên bo mạch đồ họa là
một ví dụ). Trong khi đó, dữ liệu trên RAM có thể được truy xuất theo
thứ tự bất kỳ.
Bộ nhớ được tạo thành bằng cách sắp xếp các bit vào một lưới 2 chiều. Ở
hình trên, các điểm màu đỏ biểu diễn 1 và trắng biểu diễn 0. Các cột sẽ
được chọn và sau đó các hàng được nạp điện để ghi dữ liệu vào cột tương
ứng.
Những điều cơ bản về RAM
Tương tự như bộ vi xử lý (BVXL), chip nhớ cũng là một mạch tích hợp
(IC) được làm từ hàng triệu bóng bán dẫn (transitor) và tụ điện. Đối
với loại bộ nhớ thông dụng nhất trên máy vi tính, bộ nhớ truy xuất ngẫu
nhiên động (DRAM), một bóng bán dẫn và một tụ điện đi đôi với nhau để
tạo thành một tế bào nhớ. Tụ điện sẽ giữ bit thông tin 0 hoặc 1. Bóng
bán dẫn hoạt động như một ngắt để mạch điều khiển trên chip nhớ đọc
hoặc thay đổi trạng thái của tụ điện.
Một tụ điện giống như một thùng nước nhỏ có thể chứa các điện tử. Để
lưu 1 vào tế bào nhớ, thùng nước này sẽ được đổ đầy các điện tử. Để lưu
0, thùng nước sẽ được làm rỗng. Tuy nhiên, thùng nước có một khuyết
điểm là nó có một lỗ thủng. Trong khoảng vài mili giây, một thùng nước
đầy sẽ trở nên trống rỗng. Do đó, để bộ nhớ động làm việc, hoặc là CPU
hoặc là bộ điều khiển bộ nhớ phải nhanh chóng nạp lại tất cả các tụ
điện đang chứa 1 trước khi nó phóng điện. Để làm được việc này, bộ điều
khiển sẽ đọc lại nội dung nhớ rồi ghi nó vào lại. Quá trình làm tươi
này tự động diễn ra hàng ngàn lần trong một giây. Và chính quá trình
này tạo nên phần "động" cho RAM. Ram động phải được làm tươi một cách
liên tục nếu không nó sẽ "quên" mọi thứ nó đang giữ. Mặt hạn chế của
quá trình làm tươi là nó sẽ mất một khoảng thời gian để thực hiện và
điều này có thể làm giảm tốc độ của bộ nhớ.
Các tế bào nhớ được khắc lên một bánh silicon theo một dãy các cột
(bitlines) và các hàng (wordlines). Điểm giao của một bitline và một
wordline tạo thành địa chỉ của tế bào nhớ.
DRAM hoạt động bằng cách gửi dòng nạp điện qua cột phù hợp (CAS) để
kích hoạt bóng dẫn tại mỗi bit trong cột. Khi ghi, các hàng sẽ chứa
trạng thái mà tụ điện đã mang. Khi đọc, một bộ khuếch đại hướng sẽ xác
định mức nạp điện trong tụ điện. Nếu hơn 50%, nó sẽ đọc là 1. Ngược
lại, nó sẽ đọc là 0. Một bộ đếm sẽ theo dõi trình tự làm tươi dựa trên
hàng nào được truy xuất theo thứ tự nào. Quãng thời gian để làm tất cả
việc này là rất nhỏ, do đó nó được biểu diễn bằng đơn vị nano giây
(hàng tỉ của giây). Một chip nhớ được đánh giá 70ns nghĩa là nó sẽ mất
70 nano giây để hoàn tất quá trình đọc và nạp lại điện cho mỗi tế bào.
Các tế bào nhớ đơn độc sẽ là vô dụng nếu không có cách lấy được thông
tin vào và ra của chúng. Do đó, các tế bào nhớ có một bộ hỗ trợ toàn
vẹn trên các mạch chuyên dụng khác. Những mạch này làm chức năng:
Nhận biết hàng và cột (chọn địa chỉ hàng và địa chỉ cột).
Theo dõi trình tự làm tươi (bộ đếm).
Đọc và lưu tín hiệu từ tế bào (bộ khuếch đại hướng).
Bảo tế bào xem có nên nhận dòng nạp hay không (bật ghi).
Các chức năng khác của bộ điều khiển bộ nhớ bao gồm các tác vụ xác định loại, tốc độ, dung lượng bộ nhớ và kiểm tra lỗi.
RAM tĩnh (SRAM) sử dụng một công nghệ hoàn toàn khác. Các bit của bộ
nhớ được giữ dưới dạng các con bật. Một con bật cho tế bào nhớ tốn 4
hoặc 6 bóng bán dẫn cùng một vài dây dẫn. Và chúng không cần được làm
tươi. Nhờ vậy, tốc độ của RAM tĩnh nhanh hơn rất nhiều so với RAM động.
Tuy nhiên, vì nó cần đến nhiều thành phần nên tế bào bộ nhớ tĩnh chiếm
nhiều không gian trên chip hơn là tế bào bộ nhớ động. Do đó, trên cùng
một chip, chúng ta có ít bộ nhớ hơn. Dẫn đến việc chế tạo RAM tĩnh tốn
nhiều chi phí hơn.
Như vậy, RAM tĩnh nhanh và đắt tiền. Ram động rẽ nhưng chậm hơn. Ram
tĩnh thường được dùng để chế tạo các bộ đệm nhạy tốc độ cho CPU. Trong
khi RAM động thường dùng làm không gian nhớ chính cho hệ thống.
Cơ chế kiểm tra lỗi của bộ nhớ hoạt động như thế nào?
Hầu hết các loại bộ nhớ hiện nay đều rất đáng tin cậy. Hệ thống chỉ cần
nhờ bộ điều khiển bộ nhớ kiểm tra lỗi lúc khởi động và có thể tin vào
nó. Các chip nhớ có cơ chế kiểm tra lỗi được xây dựng sẵn thường sử
dụng phương pháp chẵn-lẻ (parity) để kiểm tra. Các chip chẵn lẻ có một
bit phụ cho mỗi 8 bit dữ liệu. Cơ chế chẵn lẻ hoạt động rất đơn giản.
Đầu tiên là cơ chế bậc chẵn (even parity).
Khi 8 bit trong 1 byte nhận dữ liệu, chip nhớ sẽ thêm 1 bit gọi là bit
bậc parity vào. Bit này là tổng số các bit 1 trong dãy dữ liệu đó. Nếu
tổng số các bit 1 là lẻ, bit bậc parity sẽ được thiết lập là 1. Nếu
tổng số các bit 1 là chẵn, nó được thiết lập là 0. Khi dữ liệu được đọc
ra, việc tính toán tổng các bit 1 được thực hiện lại một lần nữa để so
sánh với bit bậc parity. Nếu tổng là lẻ và bit bậc parity là 1, dữ liệu
được xét là đúng và nó sẽ được gửi cho CPU. Nhưng nếu tổng là lẻ và bit
bậc parity là 0, chip nhớ nhận thấy có một lỗi ở đâu đó trong dãy 8 bit
và nó sẽ kết xuất dữ liệu ra. Cơ chế bậc lẻ cũng làm giống như vậy,
nhưng bit bậc lẻ được thiết lập là 1 khi tổng số các bit 1 là chẵn.
Vấn đề với cơ chế chẵn lẻ là nó có khả năng phát hiện lỗi nhưng lại
không thể sửa được các lỗi đó. Nếu 1 byte dữ liệu không hợp với bit bậc
parity của nó, dữ liệu sẽ được loại bỏ và hệ thống thử lại lần nữa. Các
máy tính có vai trò chủ chốt cần đến một dung sai lỗi (fault tolerance)
ở mức cao hơn. Các máy tính chủ cao cấp thường sử dụng một dạng kiểm
tra lỗi là error-correction code (ECC). Giống với cơ chế chẵn lẻ, ECC
sử dụng các bit thêm vào để kiểm tra dữ liệu trong mỗi byte. Điểm khác
biệt của cơ chế này là ECC sử dụng nhiều bit để kiểm tra lỗi thay vì
một (nhiều bao nhiêu thì phụ thuộc vào độ rộng bus cho phép). Bộ nhớ
ECC sử dụng một thuật toán đặc biệt cho phép nó không chỉ phát hiện lỗi
mà còn sửa chúng. Bộ nhớ ECC cũng phát hiện trường hợp khi có nhiều hơn
một bit trong dữ liệu 1 byte bị hỏng. Tuy nhiên, những lỗi này hiếm khi
xảy ra và chúng cũng không thể sửa được, ngay cả với ECC.
Phần lớn các máy tính được bán ra ngày nay sử dụng các chip nhớ
không-chẵn-lẻ (nonparity). Các chip này không cung cấp bất kỳ cơ chế
kiểm tra hay sửa lỗi nào, mà chúng hoàn toàn phụ thuộc vào khả năng
phát hiện lỗi của bộ điều khiển bộ nhớ.
Thế nào là các mô-đun nhớ?
Các chip nhớ trong máy tính cá nhân đầu tiên của chúng ta sử dụng một
dạng chân cắm được gọi là vỏ DIP (Dual Inline Package). Nếu máy tính
chỉ sử dụng một lượng RAM nhỏ, bạn có thể hàn các chip nhớ vào các lỗ
hoặc cắm lên các đế cắm (socket) trên bo mạch chủ. Nhưng khi nhu cầu bộ
nhớ gia tăng, dẫn đến số lượng chip cũng tăng. Chúng sẽ chiếm rất nhiều
diện tích trên bo mạch chủ. Do đó, giải pháp xử lý là đặt các chip nhớ,
cùng các mạch hỗ trợ khác lên trên một bản g mạch in riêng biệt (PCB).
Sau đó, bạn có thể cắm bảng mạch này vào một khe cắm đặc biệt (khe cắm
RAM) trên bo mạch chủ. Hầu hết các chip này sử dụng dạng chân gắm SOJ
(small outline J-lead), nhưng cũng có nhà sản xuất sử dụng dạng TSOP
(thin small outline package). Điểm khác biệt giữa hai dạng chân gắm mới
này với dạng chân gắm DIP đầu tiên là các chip SOJ hay TSOP này được
lắp lên mặt các PCB. Hay nói cách khác, các chân cắm được hàn trực tiếp
lên bề mặt bảng mạch in, chứ không phải vào các lỗ hay đế cắm.
Các chip nhớ thường được tập hợp lại thành mô-đun. Bạn có thể thấy bộ
nhớ dạng 8x32 hoặc 4x16. Các con số này biểu diễn số lượng các chip,
nhân cho khả năng chứa của mỗi chip, được tính bằng Megabits hay một
triệu bit. Lấy kết quả nhân rồi chia nó cho 8 bạn sẽ có được số
Megabyte của một mô-đun nhớ. Lấy ví dụ, 4x32 nghĩa là môđun nhớ của
chúng ta có 4 chip nhớ 32 Megabits. Lấy 4 nhân cho 32, bạn được 128
Megabits. Mà 1 byte bằng 8 bit, nên chúng ta cần chia nó cho 8. Kết quả
là mođun nhớ của chúng ta có dung lượng là 16 Megabytes.
Loại bo mạch và đầu cắm sử dụng trong việc chế tạo RAM ở máy tính để
bàn đã tiến triển trong vài năm vừa qua. Loại đầu tiên là loại thuộc
sở-hữu-riêng, nghĩa là các nhà sản xuất máy tính phát triển các bo mạch
nhớ chỉ có thể làm việc được trên hệ thống của họ. Sau đó, đến thời kỳ
của SIMM, từ viế
... Đọc thêm »
Là đàn ông, hẳn bạn sẽ không bao giờ cho mình cái quyền được... hững hờ
trước một cô gái đẹp. Nhưng sự chú ý và quan tâm đến bóng hồng đó ở mức
độ nào, để không làm ảnh hưởng đến cuộc sống, đến người yêu hoặc vợ
(nếu có) mới là chuyện khó.
Ra đường bây giờ nhiều gái đẹp quá. Cứ nhan nhản như
những chiếc "xe gắn máy" thế hệ mới tung tăng, uốn lượn khắp phố phường
vậy. Nói thế không có nghĩa là cứ gái đẹp phải ngồi SH, PS, phải ngồi LX, Liberty hay Bervely. Gái đẹp chính là ở chỗ khiến mắt và tâm hồn ta như bị "khựng" lại vài giây, trước khi nó trở về với thực tại.
Có thể, tôi là một người may mắn trong số rất nhiều
người may mắn, từng được gặp gỡ, tiếp xúc với rất nhiều người đẹp. Điều
đó giúp tôi rất nhiều, ít ra là bởi trước đây tôi luôn thiếu tự tin
trước những cô bé gọi là "xinh". Những rồi dần dần, tuổi đời dày thêm,
trải nghiệm nhiều hơn, thì gái đẹp cũng không có gì ghê gớm như chúng
ta vẫn tưởng.
Tôi có cậu bạn, hắn từng có sở thích rất "thú vị" là
"sưu tầm" những cô người đẹp là sinh viên của một số nước châu Á như
Nhật, Hàn, Trung, Thái... Tất nhiên, điều kiện học nước ngoài đã chắp
cánh cho hắn thực hiện niềm đam mê đó. Tuy nhiên, hắn thường tâm sự với
tôi rằng gái đẹp ở đời thì nhiều, nhưng rồi dần dần cũng sẽ trở nên
nhàm chán thôi. Đó là điểm khác biệt cơ bản giữa gái đẹp ở đời với
người yêu, người bạn đời của mình. Bây giờ, khi mấy thằng tôi rong ruổi
trên đường, hay ở bất cứ tình huống, hoàn cảnh nào đó nhìn thấy gái
đẹp, vẫn cứ xuýt xoa, vẫn cứ góp vài lời cho vui câu chuyện. Nhưng cũng
chỉ dừng lại ở đó.
Nhiều lúc, ngay cả khi đèo người yêu đằng sau, nếu có
một cô gái đẹp đi ngang trước mắt, thú thật là tôi vẫn thường dành cho
họ một cái nhìn, tất nhiên là trong một khoảng thời gian ngắn thôi (2-3
giây gì đó). Tội gì mà không nhìn. Nhưng nhìn để làm gì? Cũng thú thật
thêm một lần nữa nhé: nhìn để thoả con mắt của mình lúc đó (cái này
chắc chả ai cấm được). Còn sau là để... thấy người yêu mình đẹp hơn
nhiều. Điều này cũng được đa số những người tôi quen biết gật gù công
nhận. Vì thế, tôi không ngạc nhiên lắm khi ra đường, hay khi gặp gỡ bè
bạn, nhiều chú tự dưng nhìn người yêu mình chằm chằm. Bởi đến mình đôi
khi còn thế, huống chi...
Là đàn ông, đừng bao giờ phải làm khổ mình khi cố
tình làm ngơ trước một cô gái đẹp. Nhưng, cũng đừng bao giờ đánh rơi
một chân lý: Người yêu của ta (hoặc vợ, nếu đã cưới) mới luôn là người
đẹp nhất.
Ừ thì chia đồ. Cái này của anh nè, cái này của em nè, cái này cũng của em luôn nè. Còn cái này nữa, cái túi xách kia nữa kìa. Ủa cái này là cái gì anh? Cái đèn pin anh mua cho em hồi em mới ngủ một mình, mà em than thở với anh là em sợ ma, nên anh kéo em đi mua cái đèn pin hình con heo đó. Ừ đúng rồi ha. Giờ nó hết pin rồi hả em, để mai anh đi mua thêm mấy cục pin cho em.
Anh xách mấy cái này về đi, em không lấy đâu. Nhưng mà xe anh đâu chở hết đâu. Thì anh bỏ vô cái thùng cột ở phía sau đó. Thôi em để lại đi, lâu lâu lấy ra dòm cũng được, chứ anh con trai đâu có chơi mấy cái này. Còn không thì em cho ai đó cũng được.
Còn cái này nữa, cái này cũng của em nè, hồi trước em mua cho anh, cái bữa mà trời mưa ầm ầm, tự nhiên em phóng xe ào vô nhà anh, đưa anh cái này nè. Uhm, nhớ rồi, mà thôi anh giữ đi, em mua cho anh, anh cứ giữ lấy mà xài, không xài cũng được, nhưng mà hông được cho ai khác à nha, lâu lâu em kiểm tra đó.
Còn cái này sao em? Anh lấy nha. Trời, thôi đi, cái này của em. Đâu phải đâu, của anh mà, anh nhớ em cho anh rõ ràng mà. Cho thì cho, bây giờ em lấy lại. Trời, thôi em, anh thích nó lắm. Em cũng thích nó, em thích em mới mua tặng anh. Em nhất quyết lấy lại à? Ừ, bỏ vô thùng cho em. Hic, vậy thôi để anh đi mua cái khác vậy. Nhìn cái mặt thấy ghét hông kìa, nè (lục thùng lấy ra), em nói chơi đó (đưa cho anh) em mua cho anh là của anh mà. Thôi em lấy đi, không sao đâu, anh giữ mất công mai mốt nhìn nó anh còn nhớ em dữ dội hơn nữa… Thôi anh lấy đi, anh giữ nó bấy lâu nay, giờ nó dơ vầy mới trả lại em chứ gì. Trời, hôm bữa ai khen nó thơm mùi anh hả? Thì hôm bữa khác, hôm nay khác… anh cầm về đi… Thôi em giữ lại đi… Thôi…. Thôi…
Vậy đó, ngồi chia cả buổi cho đủ “thủ tục xa nhau”, chứ trong lòng đâu có ai muốn lấy cái gì về riêng cho mình đâu… Vậy thì xa nhau làm gì em ơi, hông lẽ cặp heo con dính liền vậy rồi giờ cắt ra mỗi đứa một con? Tội nghiệp tụi nó lắm em…
Nàng đôi khi vẫn dừng lại và tự hỏi: "Hạnh phúc là gì?
Là một thứ mơ hồ, huyễn hoặc hay cái gì đó quá toàn bích mà người ta
không bao giờ cầm nắm được?". Có lẽ nàng không cần đi tìm câu trả lời
vì tự thân nó sẽ xuất hiện trong cuộc đời nàng, là chính nó hay là cái
đối lập với nó.
Nàng mặc nhiên chấp nhận như sự định đoạt của số
phận. Đến năm 80 tuổi, nàng sẽ tìm ra câu trả lời dù có thể là một số 0
bị cắt góc.
Bạn nàng L, một cô gái xinh đẹp
của một trường đại học có tiếng ở Hà Nội đã kết hôn với mối tình đầu
ngay sau khi tốt nghiệp. Mọi người đều mừng cho L và thấy cô ấy may mắn
vì lấy được người rất mực yêu thương và lo lắng cho cô ấy. Hơn nữa
chồng L lại là người giỏi kiếm tiền, biết cách xoay sở trong cuộc sống.
Còn L cũng thổ lộ rằng tình yêu ấy làm cô thực sự hạnh phúc, cô đặt tất
cả niềm tin vào cuộc đời anh. Dường như con đường đến với hôn nhân của một cô gái 23 tuổi trải đầy hoa hồng.
Nàng cũng đã có lúc ghen tị với
L vì tất cả những thứ mà cuộc đời trao tặng dù thật công bằng mà nói cô
gái xinh xắn, dễ thương và khéo léo như L xứng đáng đón nhận nó. Tưởng
là "bình yên sẽ đưa em về trong chiều nắng mai"... Bạn bè bẵng đi một
thời gian dài không liên lạc. Nàng chu du qua những vui buồn, ít giao
du với những người bạn thời đại học như sợ kỷ niệm cứa vào mình, làm
tan vỡ những khoảng yên bình còn xót lại.
Tình cờ sau 5 năm gặp lại,
thoáng nhìn, L vẫn giữ được sự trẻ trung xưa cũ... Nhưng dừng lại lâu
hơn, nàng thấy những nét hoảng hốt, hoang mang xuất hiện trong đôi mắt
bạn. Nàng nhạy cảm đủ để nhận biết, đôi khi quá nhạy cảm để bóc tách
được cái phần tâm trạng đang ứ đầy trong mắt người đối diện. Nàng chẳng
có kinh nghiệm gì về hôn nhân nhưng niềm tin vào sự chân thành khiến
cho L trải lòng, chia sẻ với nàng tất cả những gì L đang phải hứng
chịu.
Lập gia đình xong, L sinh một
lèo hai đứa con, một trai, một gái, rất đáng yêu. Chồng đề nghị cô ở
nhà một thời gian để chăm sóc, dạy dỗ bọn trẻ. Cô bạn không nề hà rằng
những cơ hội nghề nghiệp có thể bị mất đi sau khi con cái đã lớn. L tận
tâm lo cho chồng con từng tí một với suy nghĩ đơn giản rằng: "Gái có
công chồng không phụ". Thật không may tuy yêu chồng, thương con bằng tất cả tấm lòng nhưng lại không được đền đáp xứng đáng.
Nhìn bề ngoài, ai cũng nghĩ L
hạnh phúc với một ông chồng thành đạt, giỏi kiếm tiền, những đứa con
xinh xắn, nhà cửa, ôtô không thiếu thứ gì... Thực tế những nỗi buồn đeo
đẳng cô chỉ sau khi cuộc hôn nhân diễn ra được vài tháng. L vẫn cam
chịu và tin vào sự thay đổi! Thật điên rồ hết sức! Khi con đã lớn hơn
một chút, L quyết định đi làm trở lại. L đi tìm việc thật gian nan vì
không hề có sự giúp đỡ của chồng. Cuối cùng L xin được một công việc
hoàn toàn khác với chuyên môn với lời hứa vu vơ rằng làm được một thời
gian cô sẽ được chuyển sang công tác phù hợp.
L buồn vì nhiều chuyện nhưng cô
vẫn cần mẫn đón con, lo lắng cho gia đình và làm việc một cách vất vả ở
cơ quan... Có đôi lúc không chịu nổi, cô đã bày tỏ với chồng để mong có
sự thay đổi nhưng mọi việc chẳng khá hơn được. Có lúc cô đã thầm hãnh
diện vì chồng mình lo toan được mọi thứ về kinh tế trong gia đình khiến
cô không phải bươn chải, vất vả như nhiều phụ nữ khác. Nhưng nếu không
có cô, liệu anh ta có thể làm được như vậy? Kéo theo việc kiếm được
đồng tiền anh ta tự cho mình cái quyền được hạch sách, tra khảo đủ mọi
chuyện. Anh ta yêu cầu cô đưa ra hoá đơn cho mọi chi tiêu... Anh ta hầu
như quyết định mọi chuyện lớn nhỏ trong gia đình và không đụng tay vào
bất kỳ việc nhà nào...
Anh ta không nhớ để có được cô
bạn xinh đẹp của nàng, anh ta đã phải tốn rất nhiều thời gian và năng
lượng cho việc chinh phục. Và mới đây, L còn phát hiện ra chồng mình có
người đàn bà khác. Sự thật này khiến cô điêu đứng, nó xé toạc niềm tin
của L vào hôn nhân bền vững và những giá trị về đạo lý. Bạn nàng ngồi
đó, đôi vai gầy bé nhỏ run lên... Cô thấy thương cho những người chồng
có một gia đình hạnh phúc mà không biết giữ, có người vợ hiền hậu mà
không biết yêu, có những đứa con ngoan, xinh đẹp mà không biết chăm...
Không biết họ chạy theo những thứ phù phiếm để được gì?
Sai lầm thì ai cũng có thể mắc
phải nhưng nếu không biết điểm dừng người ta sẽ tuột dốc... Nàng không
có kinh nghiệm gì nhưng vẫn cố gắng khuyên bạn mình hãy vị tha vì cuộc
đời còn biết bao giông bão và đôi khi chỉ tha thứ mới đủ để vượt qua
thử thách. Hơn nữa, hôn nhân còn là những ràng buộc về đạo lý, pháp lý,
những đứa trẻ vô tội chứ không dễ dàng quăng đi như sự phản bội trong
tình yêu... Nàng khuyên bạn mà thấy lòng nhoi nhói. Hạnh phúc mong manh
vậy sao? Một tình yêu đẹp - 5 năm chung sống- và có thể là một sự đổ
vỡ... L ơi, hãy cố gắng bạn nhé! Cứng cáp lên...
L cũng bảo nàng: Mọi người ai
cũng nghĩ trước kia H xinh xắn, lãng mạn và đa tài nhất phòng thì có lẽ
hạnh phúc phải đến với H dễ dàng và sớm hơn người khác chứ? Vậy mà sao
vẫn một mình đến giờ?". Nàng cười, không nói. Chỉ có một ý nghĩ hơi
chua chát xuất hiện trong đầu: "L ơi, dù sao cái độc thân của H còn dễ
chịu hơn rất nhiều so với sự lỏng lẽo, mong manh của những cuộc hôn
nhân không hạnh phúc".
Nàng không hề có ý nghĩ sẽ ở
vậy... Nàng cũng không định kéo dài cuộc sống độc thân của mình một
cách vô ích. Nàng sống, làm việc, nàng có những người bạn thân tình,
một vài dự định cho tương lai dù không dễ dàng thực hiện. Đôi khi nàng
triết lý như một bà già, đôi khi lí lắc như một đứa trẻ, nói chung nàng
không hề đơn giản chút nào. Nhưng nàng sống chân thành, sâu sắc, không
ơ hờ, vô vị....
Nàng cũng nghĩ kết hôn hơi muộn
một chút lại là điều hay. Nàng đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm về
nhận thức của mình, đủ cứng cáp để không bị những cú shock trong cuộc
đời đốn ngã và cuốn phăng đi... Lúc nàng đau buồn nàng khóc to lên một
tiếng, tìm đến đúng nơi có thể chia sẻ được và rồi tìm cách xoa dịu,
cân bằng nó. Nàng không muốn có một cuộc hôn nhân như bạn nàng, cuộc
hôn nhân giết chết, kìm hãm mọi ao ước, khát vọng, đam mê... Hay chấp
nhận nó mới là hạnh phúc, mới là đời thực?
Anh tự khoe rằng mình ru con
rất cừ khôi. Sẽ thật tuyệt nếu đó là sự thật. Anh nói anh sẽ giúp nàng
ru những đứa trẻ của nàng và ru nàng cả cuộc đời nữa. Ui chao, sự lãng
mạn của những suy nghĩ chưa bị hôn nhân ràng buộc, sự hào phóng ngôn từ
của một anh chàng phong tình... Nàng chỉ tin một nửa (Một nửa của sự
thật không phải là sự thật và niềm tin cũng vậy... hihi).
Người ta yêu nhau bao lâu mà
sau 5 năm hôn nhân còn nhạt toẹt như bát nước ốc không có gia vị kìa.
Huống chi, lời nói của anh vọng về từ nơi xa vạn dặm! Nàng cóc quan
tâm, đôi khi những câu nói bông phèng cũng cho cuộc đời thêm chút ánh
sáng. Anh cứ đi đi và có thể khi gặp nàng anh sẽ dừng lại hoặc chọn một
lối rẽ khác. Điều đó tuỳ thuộc vào sự sắp xếp thông minh hay ngốc
nghếch của hoá công.
Tuy nhiên, nếu anh dừng lại bên nàng là hoá công đã ưu ái tặng anh một lựa chọn sáng suốt rồi đó.
Anh và em quen nhau qua một diễn đàn. Anh là "người lớn", em là "con
nít". "Người lớn" lúc nào cũng xưng là ta, vui thì gọi "con nít" là
nhóc, buồn thì kêu là mi, xem "con nít" như đứa em gái nhỏ.
Và rồi một hôm "người lớn" lúng túng hẹn em đi uống cà phê, dặn đi dặn
lại là đi một mình thôi. "Người lớn" nhìn trời nhìn đất, gãi đầu gãi
tai rồi lấy hết can đảm nhìn thật sâu vào mắt em và nói: "Nhóc, ta
thương... em! Nếu hai năm nữa vẫn thương em như thế này, ta sẽ nói là
ta yêu em. Và nếu mười năm nữa tiếp tục thương em như thế này, ta sẽ
cưới em".
Thẳng đuột. Ngang phè. Chẳng lãng mạn gì hết. "Con nít" phì cười mà cảm
động vô cùng. Tình yêu của "người lớn" và "con nít" bắt đầu như thế đó.
Tình yêu là hồi em mới mua chiếc điện thoại đầu tiên của Hãng S., chức
năng thì đơn giản và chỉ lưu được 20 tin nhắn. Vì không thể lưu được
nhiều tin nên mỗi lúc phải xóa một tin nào đó, em đều đọc đi đọc lại
gần như thuộc lòng rồi mới ấn phím xóa.
Tình yêu là khi hai đứa nghe lời đồng bọn rủ rê, mua điện thoại
S.Couple. Hai chiếc điện thoại giống nhau y hệt, chỉ khác mỗi số cuối.
Tha hồ nhắn, gọi nhau cả ngày. Gần tết thì "con nít" tung tăng đi mua
sắm, hớ hênh sao đó bị mất điện thoại. Tiếc xót xa đến mấy ngày. Điện
thoại vô tri nhưng tin nhắn có hồn. Số điện thoại mất có thể xin lại
được, còn những tin nhắn ấy chắc chẳng bao giờ…
Dạo mới yêu, mỗi lần giận nhau "con nít" thường tắt điện thoại. Dỗi hờn
vu vơ cũng tắt máy cho "người lớn" lo sốt vó chơi. Và tình yêu là khi
"người lớn" nói với "con nít": "Đã bao giờ em biết cảm giác chờ đợi một
người là thế nào không? Nhiều sáng anh thức dậy, trong tay vẫn nắm chặt
cái di động...".
Và từ đó em không bao giờ tắt điện thoại, kể cả khi giận nhau.
Tình yêu là khi anh giận em, chạy băng băng nửa tiếng dưới mưa về nhà.
Về đến nhà không gọi điện được cho em, lại chạy ngược qua nhà em vì lo
em có chuyện gì.
Em đã quen với cảm giác luôn có một người chờ đợi.
Em đã quen mỗi trưa cầm máy lên có một tin nhắn chờ sẵn, và mỗi tối anh gọi chúc ngủ ngon.
Yêu thương đôi khi là lớn, đôi lúc lại giản đơn như hai ngón tay út vô tình chạm vào nhau.
Em ngày nào cũng bắt anh qua chở em đi uống sinh tố, dù mưa hay không mưa. Em nói uống sinh tố nhiều đẹp da, nên em hì hục ngồi hút. Ở cái quán đó có bao nhiêu loại trái cây là em thử hết bấy nhiêu loại sinh tố rồi. Còn anh uống chán quá, nghĩ ra cái trò bỏ nhiều thứ trái cây vô xay chung với nhau.
Em có nhớ cái lần tụi mình kêu xong rồi bà chủ chạy ra nói chú ơi tui làm hông được cái loại sinh tố này, tại anh đòi uống sinh tố sầu riêng, đu đủ, với chuối và bơ. Em nói anh uống gì mắc ói quá, người ta hông thèm làm là đúng rồi, tới lượt em ông chủ quán cũng chạy ra nói em ơi quán anh hông có làm được cái món em kêu, tại em đòi uống sinh tố thanh long xay với măng cụt, vậy ai đòi uống sinh tố thấy ghê hơn hả em…
Tụi mình tới quán đó quen tới nỗi cái bàn nào bị sụt sịt cũng biết, tới nỗi anh uống cái ly mẻ hình chữ V tới lần thứ 14, tới nỗi nhỏ phục vụ còn phát hiện sao cái mụn của em nổi 3 ngày rồi mà chưa lặn (hehe), mà sao có cái chỗ đó nó nổi hoài ha chị ha (hehehehe).
Tụi mình uống sinh tố ở cái quán đó từ hồi chỉ có 10 cái bàn, bây giờ ông bà chủ đó mua thêm được 15 cái bàn nữa rồi. Em thì cứ ép anh, phải ăn trái cây cho mát da, da anh hay nổi mụn, ăn cho láng đẹp bằng em, anh ậm à ậm ừ rồi kêu một dĩa toàn xoài với dưa hấu ngồi nhá, em tức tới nỗi ngày mai nổi giùm anh nguyên cái mụn ngay giữa trán…
Bữa nào trời mưa quá không đi uống được thì phải mua sinh tố về nhà, hai đứa bày trò trộn mấy bịch sinh tố lại với nhau ngồi hút, nói thiệt em, mấy lúc đó hông biết em thấy ngon hông chứ sao anh thấy giống đang giành ăn với con ụt ịt quá…
Tụi mình mà xa nhau, ông chủ quán sẽ không còn phải chạy lại nói với anh là món gì làm được món gì làm không được, con bé phụ việc sẽ hỏi anh hoài cái câu ủa chị đâu rồi anh, bà chủ quán sẽ nói hôm qua mới thấy nhỏ bạn em ra uống một mình đó, còn ông giữ xe sẽ buồn lắm khi mất cái việc vui thích là không cần lau cái số xe ở yên sau mỗi khi em lên ngồi (tại em sợ phấn dính quần em) để nhận được một lời cảm ơn và nụ cười tươi rói của em dành tặng.
Trời, cái bàn sẽ chông chênh khi chỉ còn anh ngồi một bên, cái món sinh tố sẽ trở nên lạnh ngắt khi chỉ có một mình em ngồi uống, cái quán sinh tố sẽ mất đi 2 khách hàng quen thuộc… phải không em!
Cho tới đây trong loạt bài này, chúng tôi đã giới thiệu cho các kiểu
thao tác để bạn có thể thực hiện đối với lệnh ping để chuẩn đoán các
vấn đề kết nối mạng. Trong phần này, chúng tôi sẽ tiếp tục giới thiệu
bằng một số biến thể khác của kỹ thuật này.
Mất gói dữ liệu
Khi chúng ta đã sử dụng lệnh ping, cho dù lệnh có có
được thực hiện thành công hoặc bị thất bại thì điều đó thực sự vẫn
không đáng kể gì. Bạn có thể nhớ lại lệnh ping được thiết kế để trả về
bốn đáp trả khác nhau. Đôi khi một hoặc nhiều trong số các đáp trả đó
có thể thất bại, còn một số khác có thể thành công. Điều này xảy ra có
nghĩa rằng hệ thống đang có hiện tượng bị mất gói dữ liệu.
Trong trường hợp như vậy, host nội bộ và host từ xa
hoặc cả hai đều hoạt động tốt, nhưng có thể xuất hiện một số điều kiện
khác gây ra hiện tượng mất mát các gói tin trong khi truyền tải. Tuy
giao thức TCP/IP được thiết kế để nó có thể thử lại (retry) một gói dữ
liệu đã bị mất trong quá trình truyền tải này, tuy nhiên việc mất gói
dữ liệu sẽ làm giảm hiệu suất của hệ thống. Một kết nối chậm lúc này sẽ
hiệu quả hơn đối với một kết nối tốc độ cao xuất hiện hiện tượng mất
gói dữ liệu.
Một thứ khó khăn đối với vấn đề mất gói dữ liệu là
việc tìm lần lại được dấu vết của nó. Bạn có thể biết hiện tượng mất
gói dữ liệu xảy ra nếu một số đáp trả cho lệnh ping thất bại, nhưng các
gói ICMP đã được sử dụng bởi lệnh ping này là quá nhỏ để có thể trả về
điều kiện mạng đang tồn tại gây ra hiện tượng mất mát trong các tình
huống thực tế.
Nếu bạn nghi ngờ hiện tượng mất gói dữ liệu có thể
xảy ra nhưng khi ping lại không trả về bất cứ một lỗi nào, khi đó bạn
có thể tăng kích thước của các gói ICMP lên. Các gói lớn hơn thường dễ
dấn đến hiện tượng thất bại nếu mạng có vấn đề nào đó đang tồn tại. Bạn
có thể đặt kích thước gói lớn hơn trong lệnh ping bằng các sử dụng tiếp
lệnh –L.
Việc sử dụng tiếp lệnh này khá đơn giản. Tất cả
những gì chúng ta cần phải thực hiện là nhập vào lệnh ping và theo sau
là địa chỉ mà bạn muốn ping tới, tiếp đó là tiếp lệnh –L và số byte mà
bạn muốn gửi. Cho ví dụ, giả dụ rằng mạng của bạn đang có hiệu suất cực
kỳ kém khi kết nối đến một host nào đó. Bạn có thể nghi ngờ lúc này
hiện tượng mất gói dữ liệu có thể xảy ra, nhưng khi ping lại cho các
kết quả thành công mỹ mãn. Hãy thực hiện lệnh ping với kích thước của
gói dữ liệu là 1024 byte như dưới đây:
Ping 192.168.1.1 –L 1024
Bạn có thể thấy được ví dụ thực về cách làm việc của lệnh này trong hình A.
Hình A: Gắn lệnh –L vào lệnh ping sẽ cho phép bạn tăng kích thước của gói ICMP
Thời gian sống
Khái niệm tiếp theo mà chúng tôi muốn giới thiệu cho
các bạn cũng liên quan đến lệnh ping là thời gian sống (Time To Live,
được viết tắt là TTL). Nếu quan sát vào hình A, bạn sẽ thấy ở cuối mỗi
một reply trong hình có TTL=64.
Có thể bạn đã biết, Internet gồm có một số lượng lớn
các tuyến được kết nối với nhau. Mỗi tuyến được kết nối ít nhất với hai
tuyến khác. Ý tưởng ẩn đằng sau kiến trúc này là nếu liên kết có bị
"fail" thì vẫn còn ít nhất một đường dẫn khác dẫn đến đích. Vấn đề với
kiểu kiến trúc này là khi cứ liên kết nào thất bại thì hiện tượng các
gói dữ liệu truyền tải theo các đường vòng vô tận sẽ xuất hiện, và các
đường vòng này sẽ vẫn tồn tại trong mạng mà không đến được đích cuối
cùng của nó.
Đây chính là vấn đề mà các chuyên gia thiết kế đã
đưa vào giá trị TTL. Bạn có thể cho là giá tị TTL như một cơ chế hủy
các gói tin. Giá trị này được thiết lập bạn đầu khá cao, mặc dù vậy số
này có thể thay đổi phụ thuộc vào hệ điều hành mà bạn đang sử dụng. Mỗi
lần gói dữ liệu truyền tải qua một router, gói sẽ được nhắc nhở phải
thực hiện một bước nhảy . Mỗi khi bước nhảy xuất hiện, giá trị TTL được
giảm đi một. Nếu giá trị TTL bằng không thì gói khi đó sẽ bị hủy hoàn
toàn. Điều này giúp tránh được hiện tượng gói dữ liệu không đi đến đích
mà cứ luẩn quẩn lưu mãi trên mạng.
Kiểm tra tuyến
Một lý do khác tại sao giá trị TTL lại hữu dụng đến
vậy là vì công cụ khắc phục sự cố có tên tracert hoạt động dựa trên nó.
Việc sử dụng lệnh ping khá tốt cho việc khắc phục sự cố các mạng nhỏ
trong đó có các host từ xa gần các host đang gửi dữ liệu, tuy nhiên khi
nói đến Internet hoặc đến mạng diện rộng thì host từ xa có thể là cách
đến hàng nghìn dặm. Thêm vào đó các gói ICMP được tạo bởi lệnh ping có
thể truyền tải qua rất nhiều router để tới được host từ xa. Chính vì
vậy đôi khi bạn sẽ gặp tình huống trong đó host nội bộ và host từ xa
hoặc cả hai đều tốt nhưng một trong các router ở đâu đó lại có vấn đề.
Để khắc phục vấn đề đó bạn có thể sử dụng lệnh tracert để chuẩn đoán
vấn đề của bạn là gì.
Lệnh tracert hoạt động dựa trên lệnh ping. Ý tưởng
cơ bản đằng sau lệnh này là gửi đi một gói ICMP đến host từ xa, nhưng
với giá trị TTL đã được thiết lập bằng một số nào đó. Điều này làm cho
router đầu tiên mà nó gặp phải sẽ gửi trở lại một TTL đã hết hạn trong
trong thông báo truyền tải. Thông báo này gồm có các thông tin như nhận
dạng router sinh ra thông báo. Xác minh router được minh chứng, sau đó
gói ICMP được gửi lại lần nữa nhưng lúc này với một giá trị TTL khác.
Lúc này, gói ICMP đến được router thứ hai trước khi giá trị TTL hết
hạn. Quá trình này được lặp đi lặp lại, việc tăng giá trị TTL được thực
hiện như vậy cho tới khi đến được host đích. Điều này cho phép bạn có
thể biết được các thông tin về các router giữa host nội bộ và host từ
xa. Đôi khi bạn còn có thể sử dụng thông tin này để lần các vấn đề của
router có ảnh hưởng đến luồng lưu lượng.
Việc sử dụng lệnh tracert cũng giống như sử dụng
lệnh ping. Để thực hiện điều đó, bạn chỉ cần nhập vào lệnh tracert, sau
đó là địa chỉ IP hoặc tên miền hoàn chỉnh của host từ xa. Hình B thể
hiện một trường hợp sử dụng lệnh tracert.
Hình B: Lệnh tracert có thể được sử dụng để giải quyết các vấn đề về luồng lưu lượng
Có hai vấn đề bạn cần lưu ý ở đây trong khi sử dụng
lệnh tracert này là: trước tiên là một số host có thể sử dụng tường lửa
để khóa các gói ICMP. Vào trường hợp này, bạn sẽ thấy một loạt các dấu
hoa thị chỉ thị rằng việc lần tuyến là không thể thực hiện với host vì
không thể lấy được thông tin từ host đó.
Một vấn đề khác nằm ở bản thân các host, mỗi router
đều được gán một địa chỉ IP. Không quan tâm đến chúng được sử dụng cho
các host hay cho router hay không, các địa chỉ IP được cấu trúc theo
cách để cho phép chúng phản ánh được vị trí địa lý. Trong thực tế, đôi
khi các thông tin về địa lý này hoặc thậm chí các chỉ dẫn về tuyến lại
được cung cấp bên trong tracert. Nếu bạn muốn có thêm nhiều thông tin,
hãy thử dùng các công cụ của các hãng phần mềm thứ ba, các công cụ có
thể theo dõi bằng kiểu đồ thị lệnh tracert dựa trên các thông tin địa
lý. Bạn có thể xem ví dụ về một công cụ như vậy trong hình C.
Hình C: Bạn có thể thực hiện một tracert ảo để xác định bị trí địa lý của host
Kết luận
Trong phần này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn
về cách tăng số lượng byte trong khi sử dụng lệnh ping nhằm lần ra dấu
vết của hiện tượng mất gói dữ liệu. Tiếp đó là giới thiệu về lệnh
tracert. Trong phần tiếp theo của loạt bài này, chúng tôi sẽ tiếp tục
thảo luận bằng cách giới thiệu cách thông dịch các kết quả được cho bởi
lệnh tracert.
Khi kết hôn, các đôi vợ chồng trẻ đều tin họ sẽ chung sống đến ngày
răng long đầu bạc, nhưng thực tế cho thấy khoảng 52% các đôi phải tan
đàn xẻ nghé nửa đường.
Sau đây là 10 phương cách giúp bạn duy trì hạnh phúc hôn nhân dài lâu:
1. Luôn cởi mở với nhau:
Vợ chồng nên thoải mái cùng nhau bàn thảo mọi việc. Có
thể nói hay viết, cách nào tùy bạn, nhưng luôn phải bày tỏ suy nghĩ của
mình với người bạn đời.
2. Chia sẻ các sở thích chung:
Hãy tìm hiểu và chia sẻ những hoạt động cả hai cùng
yêu thích như các môn thể thao, cắm trại, chăm sóc cây cảnh... Thế mới
xứng danh “sắt cầm hảo hiệp”!
3. Dành thời gian cho sở thích riêng của mình:
Vợ chồng hay bị hòa tan vào nhau và lắm lúc bỏ quên
những sở thích của bản thân. Để cả hai đều cảm thấy thoải mái chung
tay lèo lái con đò hạnh phúc, cần quân bình giữa sở thích chung và
không gian riêng, tự do của mỗi người.
4. Thương nhau chín bỏ làm mười:
Khi yêu nhau, đôi tình nhân thường mơ mộng và lý tưởng
hóa thực tế. Do vậy lúc bước vào cuộc sống gia đình, cặp vợ chồng trẻ
dễ mang cảm giác thất vọng và khó tha thứ những khuyết điểm của người
bạn đời. Tuy nhiên, chúng ta nên hiểu rằng mình cũng như người ấy,
chẳng ai có thể hoàn hảo cả.
5. Đừng kỳ vọng quá nhiều:
Nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ do vợ hay chồng đặt quá
nhiều kỳ vọng vào người bạn đời và mong đợi cuộc hôn nhân hoàn hảo vốn
chỉ có trên lý thuyết. Nếu đời không như ước mơ, bạn hãy vui vẻ chấp
nhận thực tế. Hôn nhân cũng như kinh doanh, có những lúc thăng
trầm, nhiều khi ta phải đối mặt với những khó khăn tưởng chừng không
vượt qua được nhưng lắm lúc cũng nhận được những “lợi tức” không ngờ.
6. Hoạch định mục tiêu chung:
Nên tiến hành việc này càng nhanh càng tốt. Nhiều cặp
vợ chồng sớm phát hiện điều mà họ từng nghĩ là mục tiêu chung của cả
hai trong thời gian tới đây hóa ra là lý do chính khiến họ chia tay
nhau trước khi bước vào tuổi 30 hay 40. Ví dụ: vợ muốn có bốn đứa con
trong khi chồng quyết định chỉ nên có một con mà thôi.
7. Vợ chồng không chỉ là người yêu mà còn là cộng sự của nhau:
Nếu chỉ mong nếm trải cảm giác sung sướng mà không
chịu được những khó khăn trắc trở mà hầu như mối quan hệ nào cũng có,
chẳng khác nào bạn tự đưa mình vào một con đường gập ghềnh mà điểm đến
là cuộc ly hôn. Hôn nhân là sự cộng tác lâu dài chứ không đơn thuần là
quan hệ yêu đương.
8. Cam kết lâu dài:
Lứa tuổi 20-30 thường ly hôn do chưa trưởng thành
trong cuộc sống lứa đôi và do một trong hai vợ chồng thiếu hẳn sự đồng
tâm nhất trí với người bạn đời của mình.
9. Chi tiêu hợp lý:
Một trong các lý do đưa đến ly hôn là vợ hay chồng
tiêu xài quá phung phí. Chuyện này thường xảy ra ở những cặp vợ chồng
trẻ 20-30 tuổi. Có thể hạn chế bằng cách thống nhất hạn mức chi tiêu và
cố gắng duy trì hạn mức đó.
10. Chớ vội cho rằng con cái sẽ giúp cha mẹ gắn bó hơn:
Con cái sẽ mang lại niềm vui nhưng cũng nảy sinh thêm
nhiều mối bận tâm và thậm chí stress cho cuộc sống hôn nhân. Nếu bạn
cho rằng con cái ra đời sẽ giúp cứu vãn cuộc sống gia đình đang chao
đảo của bạn, hãy suy nghĩ lại. Hãy đợi đến lúc hai vợ chồng thống nhất
quan điểm về vấn đề này rồi có thêm thành viên mới cũng chẳng muộn.
You're always on my mind All day just all the time You're everything to me Brightest star to let me see
You touch me in my dreams We kiss in every scene I pray to be with you through rain and shiny days *
I'll love you Till I die Deep as sea Wide as sky The beauty of our love paints rainbows Everywhere we go
Need you all my life You're my hope You're my pride In your arms I find my heaven
------------------------------ Thiên Đường Tình Yêu
Em luôn nghĩ về anh Ngày từng ngày, giờ từng giờ Với em anh là tất cả Là ngôi sao để em ngóng trông
Anh đến bên em trong cơn mơ Và mang cả nụ hôn nông thắm Em ước ao có anh bên cạnh Trong cơn mưa hay những ngày nắng chói chang
Em sẽ yêu anh đến lúc lìa trần Yêu anh sâu như đại dương, rộng như bầu trời Và tình yêu đẹp của hai ta sẽ tô vẽ sắc cầu vồng Cho dù đến chân trời góc biển
Em cần anh vì anh như nguồn hi vọng Có anh như một niềm kiêu hãnh Để em tìm thấy thiên đường trong vòng tay ấm của anh Anh mang đại dương và bầu trời ngập tràn trong đôi mắt Và cuộc sống sẽ thăng hoa thành thiên đường của tình yêu
Trong phần trước của loạt bài này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn
cách phân biệt địa chỉ IP nào hệ thống của bạn đang sử dụng với tư cách
là địa chỉ chính. Bước tiếp theo trong quá trình là thẩm định cấu hình
địa chỉ IP có làm việc chính xác và không xuất hiện vấn đề nào đối với
ngăn xếp giao thức TCP/IP hay không.
Bài test đầu tiên mà bạn cần thực hiện là ping một
địa chỉ host nội bộ. Ở đây có một số cách khác nhau để có thể thực hiện
nhiệm vụ này. Cách thứ nhất là nhập lệnh dưới đây:
PING LOCALHOST
Khi nhập vào lệnh này, Windows sẽ ping đến địa chỉ
127.0.0.1. Không quan tâm đến địa chỉ IP của máy bạn, Windows luôn sử
dụng địa chỉ 127.0.0.1 như một địa chỉ host nội bộ. Chính vì vậy, giải
pháp khác thay thế cho lệnh trên là nhập vào lệnh dưới đây:
Ping 127.0.0.1
Sau khi nhập vào lệnh này, bạn sẽ thấy một quá trình
ping thành công giống như các lệnh ping khác. Hãy xem ví dụ thể hiện
trong hình A.
Hình A: Bạn sẽ nhận được một ping thành công khi thực hiện ping địa chỉ host nội bộ
Việc ping địa chỉ host nội bộ không có tác dụng gì
trong việc chuẩn đoán các vấn đề truyền thông với host ở xa. Mặc dù vậy
nó lại cho phép bạn xác nhận rằng ngăn xếp TCP/IP nội bộ của bạn đang
thực hiện đúng chức năng. Nếu bạn ping địa chỉ host nội bộ và nhận được
một thông báo lỗi cho biết không xác nhận được đích thì trường hợp này
TCP/IP đã bị cấu hình sai hoặc một phần nào đó của ngăn xếp TCP/IP nội
bộ bị hỏng.
Ping Gateway mặc định
Trong phần trước của loạt bài này, chúng tôi đã đề
cập rằng, có một số khía cạnh khác nhau đối với việc cấu hình TCP/IP và
trang bị một chút kiến thức khắc phục sự cố. Bên cạnh đó là một số
thông tin hoặc địa chỉ IP của Gateway mặc định và của máy chủ DNS chính.
Giả dụ rằng các host mà bạn muốn truyền thông nằm
trên một mạng từ xa, hoặc trên một đoạn mạng khác của công ty bạn thì
điều tiếp theo mà bạn cần thực hiện là ping Gateway mặc định. Bạn có
thể thực hiện thao tác này bằng cách gắn thêm địa chỉ IP của cổng mặc
định vào lệnh ping. Cho ví dụ, quan sát trong hình B bạn sẽ thấy rằng
cấu hình TCP/IP liệt kê địa chỉ Gateway mặc định là
147.100.100.100. Chúng tôi đã ping đến địa chỉ này. Thao tác này đã
thẩm định rằng máy nội bộ có thể truyền thông với Gateway mặc định. Nó
cũng cho bạn biết rằng sự truyền thông trên mạng nội bộ hiện đang làm
việc như dự định, chí ít cũng ở mức địa chỉ IP.
Hình B: Ping gateway mặc định đã thẩm định được rằng các gói IP có thể đến được
cổng mặc định của mạng.
Ping DNS Server
Cho đến đây, chúng ta đã xác minh được rằng truyền
thông ở mức địa chỉ IP hiện đang làm việc giữa máy tính nội bộ và
Gateway mặc định. Mặc dù vậy điều này vẫn không bảo đảm rằng các
hostname hiện đang thể hiện các địa chỉ IP. Trong phần thứ nhất của
loạt bài này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn về cách sử dụng tên
miền đầy đủ của host đích kết hợp với lệnh ping để thẩm định rằng máy
chủ DNS hiện đang thực hiện công việc của nó. Tuy nhiên ở đây còn có
một số cách khác dễ dàng test DNS.
Một thứ bạn có thể thực hiện ở đây là ping đến địa
chỉ IP của máy chủ DNS, xem thể hiện trong hình C. Tuy thao tác này
không bảo đảm DNS hiện có làm việc đúng cách hay không nhưng nó cũng
thẩm định được rằng máy tính nội bộ có thể truyền thông với máy chủ DNS.
Hình C: Bạn cần thẩm định rằng host có thể truyền thông với máy chủ DNS
Một vấn đề khác nữa bạn có thể thực hiện là sử dụng
lệnh Nslookup để thẩm định rằng DNS đang làm việc đúng cách. Để thực
hiện theo thao tác này, bạn chỉ cần nhập vào lệnh Nslookup, sau đó là
tên miền đầy đủ của host từ xa. Lệnh Nslookup có thể phân tích tên miền
hoàn chỉnh thành địa chỉ IP, xem thể hiện trong hình D.
Hình D: Lệnh Nslookup thông báo cho bạn biết DNS server
có thể phân giải hostname hay không.
Hình trên có thể khiến bạn một chút bối rối lúc đầu
nếu bạn không quen làm việc với Nslookup. Ban đầu, màn hình này sẽ xuất
hiện một báo cáo lỗi. Nếu quan sát kỹ hơn bạn sẽ thấy phần thông đầu
tiên được trả về nói đến máy chủ DNS nội bộ. Điều này là vì địa chỉ IP
được tham chiếu tương xứng với địa chỉ IP của máy chủ DNS. Mặc dù vậy,
phần bên dưới các thông tin trả về lại cung cấp cho bạn địa chỉ IP của
host mà bạn yêu cầu. Miễn là địa chỉ IP này được liệt kê thì truy vấn
DNS của bạn đã thành công.
Nếu quá trình phân giải tên miền thất bại, khi đó có
một vấn đề về DNS. Vấn đề thực có thể là một trong số các vấn đề đối
với máy chủ DNS. Cho ví dụ, các máy chủ DNS đang chuyển tiếp địa chỉ có
thể sai, hoặc máy chủ DNS có thể không truy cập được Internet (mức truy
cập cần liên lạc với máy chủ DNS mức cao hơn). Cũng có thể dịch vụ DNS
của máy chủ DNS có thể bị ngưng. Các kiểu vấn đề này cũng có thể ảnh
hưởng đến các máy khách khác vì nhiều máy khách thường phụ thuộc vào
một máy chủ DNS nào đó.
Nếu sự phân giải tên miền DNS thành công thì bạn cần
phải thẩm định địa chỉ IP được trả về trong suốt quá trình phân tích.
Bạn có thể thực hiện điều này bằng cách so sánh địa chỉ IP được trả về
với địa chỉ IP thực mà host từ xa đang sử dụng. Các địa chỉ IP này cần
phải tương xứng với nhau, tuy nhiên có một số điều kiện có thể gây ra
sự sai lệnh, khi đó kết quả truyền thông sẽ bị thất bại.
Nếu bạn bắt gặp một sự sai lệnh về địa chỉ IP thì
điều đó có thể là kết quả của tình trạng bị malware xâm nhập vào máy
khách, hoặc có thể là kết quả của sự tiêm nhiễm của DNS. Sự tiêm nhiễm
DNS là một quá trình trong đó DNS cache sẽ được phổ biến các địa chỉ IP
sai hoặc không hợp lệ.
Nếu bạn bắt gặp vấn đề như vậy, chúng tôi khuyên bạn
nên quét malware trên máy khách. Bên cạnh đó bạn cũng có thể quét luôn
cả spyware và virus vì chúng cũng có thể gây ra vấn đề kiểu như vậy.
Khi máy khách hoàn toàn sạch sẽ, hãy làm sạch DNS cache. Bạn có thể làm
sạch DNS cache bằng cách nhập vào lệnh dưới đây:
IPCONFIG /FLUSHDNS
Bạn có thể xem ví dụ về lệnh này trong hình E.
Có một lưu ý quan trọng các bạn cần lưu ý ở đây là
DNS cache có thể chứa các địa chỉ IP không đúng nhưng nó không có nghĩa
rằng DNS bị nhiễm độc. Đôi khi các host được gán các địa chỉ IP mới,
điều này làm cho DNS cache đôi khi chưa biết về những thay đổi đó.
Hình E: Nếu bạn nghi ngờ DNS cache chứa các thông tin sai, hãy thực hiện các biện pháp quét và làm sạch Internet
Kết luận
Trong phần này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn
cách thẩm định ngăn xếp giao thức TCP/IP nội bộ có làm việc đúng hay
không. Tiếp đó là giải thích về cách test khả năng của host nội bộ về
khả năng liên lạc với máy chủ DNS và máy chủ gateway mặc định và cách
test Hostname. Trong phần tiếp theo của loạt này, chúng tôi sẽ giới
thiệu cho các bạn về một số vấn đề hay gặp trong sử dụng lệnh Ping, cụ
thể là sẽ thảo luận về các vấn đề định tuyến.
Trong phần thứ nhất, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn cách sử dụng
lệnh PING để thực hiện những bài test cơ bản cho kết nối, bên cạnh đó
là giới thiệu về cách làm sáng tỏ các kết quả. Trong phần hai, chúng
tôi sẽ tiếp tục giới thiệu cho các bạn một số bài test đơn giản hơn để
bạn có thể sử dụng nhằm chuẩn đoán trạng thái của kết nối hiện hành
Trước khi bắt đầu
Như đã giải thích trong phần thứ nhất của loạt bài
này, mục đích của loạt bài này là tạo một hướng dẫn khắc phục sự cố cho
những người mới có các kỹ năng cơ bản. Chính vì vậy chúng tôi sẽ bắt
đầu bằng các kỹ thuật khắc phục sự cố cơ bản và dần dần sẽ chuyển sang
các kỹ thuật cao hơn.
Xác nhận kết nối
Trong phần trước, chúng tôi đã giới thiệu một số vấn
đề cơ bản trong sử dụng lệnh PING để test kết nối mạng. Mặc dù vậy, nếu
bạn gặp phải vấn đề truyền thông với các host khác trong mạng , hoặc
các host trong mạng từ xa thì vẫn còn đó một số kiểu PING khác để bạn
có thể phát hiện được những gì đang xảy ra với mạng của mình.
Trước khi giới thiệu những kỹ thuật này, các bạn cần
phải hiểu về cách cấu hình của các host đang gặp phải vấn đề về truyền
thông như thế nào. Thủ tục test ở đây khác nhau đối với các phiên bản
Windows khác nhau, chính vì vậy chúng tôi sẽ giới thiệu cách kiểm tra
cấu hình mạng trên một máy tính đang chạy hệ điều hành Windows Server
2003.Thứ đầu tiên mà bạn phải thực hiện là phải xác định xem máy tính
hiện đang chạy một cấu hình địa chỉ IP tĩnh hay động. Để thực hiện điều
đó, bạn hãy mở Control Panel, sau đó chọn tùy chọn Network Connections.
Kích chuột phải vào kết nối mà bạn muốn chuẩn đoán, chọn lệnh
Properties. Bằng cách thực hiện các thao tác đó, bạn sẽ thấy một trang
thuộc tính của kết nối xuất hiện như thể hiện trong hình A.
Hình A: Trang thuộc tính của kết nối mạng
Lúc này, hãy cuộn thanh danh sách các mục mà kết nối
sử dụng cho tới khi tìm được mụcTCP/IP protocol (đã được chọn trong
hình A). Chọn giao thức này, sau đó kích nút Properties để xuất hiện
trang thuộc tính Internet Protocol (TCP/IP) Properties, xem thể hiện
trong hình B.
Hình B: Trang Internet Protocol (TCP/IP) Properties được sử dụng để cấu hình giao thức TCP/IP
Khi bạn gặp màn hình này, hãy để ý đến cấu hình địa chỉ IP của máy tính. Đặc biệt bạn cần phải lưu ý đến một số mục sau:
Máy tính sử dụng cấu hình động hay tĩnh?
Nếu cấu hình tĩnh đang được sử dụng thì địa chỉ IP, subnet mask, và default gateway là gì?
Máy tính có nhận địa chỉ máy chủ DNS tự động hay không?
Nếu địa chỉ máy chủ DNS đang được chỉ định bằng một địa chỉ cụ thể thì địa chỉ đang được sử dụng là gì?
Trước khi đi tiếp, chúng tôi muốn đề cập đến một vấn
đề đó là, nếu một máy tính có nhiều adapter mạng được cài đặt, khi đó
sẽ có nhiều kết nối mạng được liệt kê trong Control Panel. Chính vì vậy
bạn cần biết đượckết nối nào tương ứng với adapter mạng nào.
Nếu bạn nghi ngờ về sự tương ứng giữa một kết nối
nào đó với adapter mạng, hãy kiểm tra kiểu của adapter đó. Nếu quan sát
trong hình A, bạn sẽ thấy kiểu adapter mạng được liệt kê ở phần đỉnh
của màn hình. Nếu cần, bạn có thể mở case của máy tính để xem adapter
mạng nào mà cáp mạng của bạn được kết nối đến, làm như vậy bạn có thể
chắc chắn về kết nối mạng đúng của mình.
Khi bạn đã biết được cách TCP/IP được cấu hình như
thế nào cho adapter mạng, chúng ta phải xác định xem Windows có nhận
biết về cấu hình đó hay không. Để thực hiện điều này, hãy mở cửa sổ
lệnh và nhập vào lệnh dưới đây:
IPCONFIG /ALL
IPCONFIG thực sự có thể cho bạn biết được rất nhiều
những gì đang diễn ra. Cho ví dụ, hãy để ý màn hình thể hiện trong hình
C. Khi bạn nhập vào lệnh IPCONFIG /ALL, thứ đầu tiên mà bạn phải thực
hiện là tìm đến đúng adapter mạng. Trong trường hợp này, việc tìm đến
đúng adapter là một điều hoàn toàn dễ dàng vì chỉ có một adapter được
liệt kê trong danh sách. Lưu ý rằng IPCONFIG cũng có thể cung cấp cho
bạn số kết nối (trường hợp này là kết nối số 2 - Ethernet adapter Local
Area Connection 2). Nếu để ý trong hình A, bạn sẽ thấy tiêu đề của
trang thuộc tính thể hiện trong hình cũng có cùng tên. Kèm với mô tả
của adapter mạng vật lý sẽ cho bạn biết chính xác bạn đang xem xét kết
nối mạng nào.
Hình C: Lệnh IPCONFIG /ALL hiển thị cho bạn cấu hình IP của máy tính
Rõ ràng thứ đầu tiên mà bạn có thể thấy trong hình C
là có rất nhiều địa chỉ IP khác nhau của kết nối. Lý do cho điều này là
chúng tôi đã tạo một screenshot trên một Web server. Web server cấu
hình nhiều website, mỗi một website lại có địa chỉ IP của riêng nó.
Chúng tôi muốn sử dụng máy chủ này để minh chứng một điểm rằng, cấu
hình địa chỉ IP mà bạn thấy khi bạn mới quan sát trên trang thuộc tính
của TCP/IP không phải luôn là địa chỉ mà Windows đang sử dụng. Trong
trường hợp này, thông tin cấu hình của IP được thể hiện trong hình B
vẫn hợp lệ. Nó đóng vai trò như một địa chỉ IP chính của máy tính. Tuy
nhiên, vẫn có nhiều địa chỉ IP khác cũng vẫn có thể sử dụng.
Bước tiếp theo trong quá trình khắc phục sự cố có
nhiều thay đổi và phục thuộc vào máy tính hiện có đang sử dụng cấu hình
địa chỉ động hay tĩnh. Nếu nó sử dụng cấu hình tĩnh thì lúc này bạn hãy
kiểm tra để bảo đảm rằng địa chỉ IP, subnet mask, default gateway, và
địa chỉ DNS server đều được liệt kê phù hợp với những gì được nhập vào
trong trang thuộc tính TCP/IP.
Trong trường hợp sử dụng địa chỉ IP động mà bạn muốn
xem địa chỉ IP và xem xem nó có nằm trong dải địa chỉ mong đợi hay
không. Nếu phải khắc phục sự cố cho vấn đề trên một mạng không thân
thuộc, trường hơp này bạn có thể sẽ không biết được dải địa chỉ của nó
là gì. Nếu rơi vào tình huống này, có một số giá trị có ý nghĩa mà bạn
có thể tìm kiếm ở đây.
Manh mối rõ ràng nhất một vấn đề nào đó sai lạc là
một địa chỉ IP có giá trị 0.0.0.0. Sự hiện hữu của địa chỉ IP này
thường chỉ thị một trong ba vấn đề sau:
Adapter mạng không được kết nối với mạng (có thể vì cáp mạng hoặc tiếp xúc ở cổng).
Địa chỉ IP bị phóng thích.
Xuất hiện hiện tượng xung đột địa chỉ IP.
Nếu bạn nhận được địa chỉ này, hãy thử nhập vào ba lệnh dưới đây:
IPCONFIG /RELEASE
IPCONFIG /RENEW
IPCONFIG /ALL
Các lệnh này cơ bản sẽ thông báo cho máy tính bỏ địa
chỉ hiện hành của nó, và tìm lại một địa chỉ IP mới, sau đó sẽ hiện cho
bạn các thông tin cấu hình mới. Đôi khi quá trình này cũng khắc phục
được vấn đề, nhưng đôi khi cũng không khắc phục được. Tuy nhiên dẫu sao
nó cũng mang lại những manh mối gây ra vấn đề kết nối mạng của bạn.
Một vấn đề khác có thể làm lỗi hệ thống của bạn là
địa chỉ IP nằm trong dải 169.254.x.x nhưng lại có subnet mask là
255.255.0.0. Một số phiên bản Windows sẽ tự động sử dụng địa chỉ này
nếu địa chỉ IP không thể tìm thấy từ máy chủ DHCP.
Kết luận
Trong phần này, chúng tôi đã giới thiệu cho các bạn
cách kiểm tra cấu hình địa chỉ IP của một máy tính để tìm ra những manh
mối gây ra vấn đề. Trong phần tiếp theo của loạt bài này, chúng tôi sẽ
giới thiệu cho các bạn cách sử dụng các thông tin cấu hình để test kết
nối mạng.
Phần cứng và phần mềm mạng
ngày nay ngày càng trở nên tin cậy hơn nhưng, tuy nhiên đôi khi vẫn có
những thứ xảy ra không như mong muốn. Chính vì vậy trong loạt bài này,
chúng tôi sẽ giới thiệu cho các bạn về một số kỹ thuật khắc phục sự cố
để bạn sử dụng khi các máy tính trong mạng gặp các vấn đề khó khăn
trong truyền thông. Vì mục đích nhằm giới thiệu cho những người vẫn ít
kinh nghiệm trong làm việc với giao thức TCP/IP, nên chúng tôi sẽ bắt
đầu bằng những kiến thức cơ bản, sau đó sẽ làm việc với các kỹ thuật
nâng cao hơn
Thẩm định kết nối mạng
Khi một host có vấn đề nào đó trong truyền thông với
host khác, thứ đầu tiên mà bạn cần phải thực hiện là thu thập các thông
tin về vấn đề đó. Cụ thể hơn, bạn cần đọc các tài liệu về cấu hình của
host, chỉ ra xem host có vấn đề truyền thông với các máy tính khác trên
mạng hay không và xem vấn đề ảnh hưởng thể có ảnh hưởng tới các host
khác hay không.
Cho ví dụ, cho rằng một máy trạm làm việc có một vấn
đề truyền thông với một máy chủ nào đó. Tự bản thân nó không thực sự
cho bạn nhiều thông tin. Mặc dù vậy, nếu bạn tìm hiểu thêm một chút sâu
hơn và phát hiện máy trạm không thể truyền thông với tất cả các máy chủ
khác trong mạng thì vấn đề có thể nằm ở cáp mạng, có được kết nối hay
không, hay cổng của bộ chuyển mạch bị hỏng hoặc có thể là một vấn đề
trong việc cấu hình mạng chẳng hạn.
Tương tự như vậy, nếu máy trạm có thể truyền thông
với một số máy chủ trong mạng, nhưng không phải tất cả thì điều đó cũng
cho bạn có được một sự gợi ý về vị trí nhằm tìm kiếm vấn đề. Trong kiểu
tình huống đó, bạn có thể sẽ kiểm tra xem những máy chủ nào không thể
liên lạc. Liệu tất cả chúng có nằm trên một subnet? Nếu vậy thì vấn đề
định tuyến có thể gây ra lỗi này.
Nếu nhiều máy trạm làm việc có vấn đề truyền thông với một máy chủ cụ
thể thì vấn đề có thể không nằm ở các máy trạm trừ khi các máy trạm này
đã được cấu hình lại gần đây. Trong trường hợp này, vấn đề thiên về sự
cố xảy ra ở máy chủ.
Chúng ta sẽ bắt đầu từ những bài test cơ bản. Những
bài test mà chúng tôi sẽ giới thiệu cho các bạn sẽ không thể hiện nhiều
nguyên nhân của vấn đề nhưng chúng sẽ giúp thu hẹp được nhiều thứ để
bạn biết đầu quá trình khắc phục sự cố từ đâu.
PING
PING là một tiện ích chuẩn đoán TCP/IP đơn giản nhất
đã được tạo ra, nhưng những thông tin mà nó có thể cung cấp cho bạn lại
hoàn toàn vô giá. Đơn giản nhất, PING cho bạn biết được máy chủ của bạn
có truyền thông được với các máy tính khác hay không.
Thứ đầu tiên mà chúng tôi khuyên bạn thực hiện là mở cửa sổ lệnh
(Command Prompt), sau đó nhập vào đó lệnh PING, tiếp đến nhập vào địa
chỉ IP của máy mà bạn đang có vấn đề truyền thông. Khi thực hiện ping,
máy mà bạn đã chỉ định sẽ cho ra 4 phản hồi, xem thể hiện trong hình A.
Hình A: Mỗi một máy sẽ tạo ra 4 phản hồi
Những phản hồi này về cơ bản sẽ cho bạn biết được
khoảng thời gian máy tính được chỉ định đáp trả 32 byte dữ liệu là bao
nhiêu. Cho ví dụ, trong hình A, một trong 4 đáp trả được nhận đều nhỏ
hơn 4 ms.
Khi bạn thực hiện một lệnh PING, một trong 4 tình huống sẽ xảy ra, mỗi một tình huống trong đó đều có ý nghĩa của riêng nó.
Tình huống đầu tiên có thể xảy ra là máy được chỉ
định sẽ tạo ra 4 phản hồi. Điều đó chỉ thị rằng máy trạm hoàn toàn có
thể truyền thông với host được chỉ định ở mức TCP/IP.
Tình huống thứ hai có thể xuất hiện là tất cả 4 yêu
cầu time out, như thể hiện trong hình B. Nếu bạn quan sát trình hình A,
bạn sẽ thấy rằng mỗi đáp trả đều kết thúc bằng TTL=128. TTL là viết tắt
của Time To Live. Nó có nghĩa rằng mỗi một trong 4 truy vấn và đáp trả
phải được hoàn thiện trong khoảng thời gian 128 ms. TTL cũng được giảm
mỗi lần khi bước nhảy trên đường trở về. Bước nhảy xuất hiện khi một
gói dữ liệu chuyển từ một mạng này sang một mạng khác. Chúng tôi sẽ nói
thêm về các bước nhảy trong phần sau của loại bài này.
Hình B: Nếu tất cả các yêu cầu đều bị time out thì điều đó nói lên rằng truyền thông giữa hai địa chỉ này bị thất bại
Bất cứ tốc độ nào, nếu tất cả 4 yêu cầu đề bị time
out, thì điều đó có nghĩa rằng TTL bị hết hiệu lực trước khi phản hồi
được nhận. Điều này có nghĩa một trong ba ý sau:
Các vấn
đề của truyền thông sẽ cản trở các gói truyền tải giữa hai máy. Điều
này có thể do hiện tượng đứt cáp hoặc bảng định tuyến bị tồi, hoặc một
số lý do khác.
Truyền
thông xuất hiện, nhưng quá chậm đối trong phúc đáp. Điều này có thể bị
gây ra bởi sự tắc nghẽn trong mạng, bởi phần cứng hay vấn đề chạy dây
của mạng bị lỗi.
Truyền
thông vẫn hoạt động nhưng tường lửa lại khóa lưu lượng ICMP. PING sẽ
không làm việc trừ khi tường lửa của máy đích (và bất kỳ tường lửa nào
giữa hai máy) cho phép ICMP echo.
Tình huống thứ ba có thể xảy ra khi bạn nhập vào
lệnh PING là vẫn nhận được một số phản hồi nhưng một số khác time out.
Điều này có thể là do cáp mạng tồi, phần cứng lỗi hoặc hiện tượng tắc
nghẽn trong mạng.
Tình huống thứ tư có thể xuất hiện khi ping là một thông báo lỗi giống như những gì thể hiện trên hình C.
Hình C: Lỗi chỉ thị rằng TCP/IP không được cấu hình đúng
Lỗi “PING: Transmit Failed” chỉ thị rằng TCP/IP
không được cấu hình đúng trên máy tính bạn đang nhập vào lệnh PING.
Lỗi này xuất hiện trong Windows Vista. Các phiên bản Windows cũ hơn
cũng sinh ra một lỗi khi TCP/IP bị cấu hình sai, nhưng thông báo lỗi
được hiển thị là “Destination Host Unreachable”.
PING thành công sẽ như thế nào?
Tin tưởng hay không, một ping thành công không phải
là một hiện tượng lạ, thậm chí nếu hai máy có vấn đề truyền thông với
nhau. Nếu xảy ra điều này, thì có nghĩa rằng cơ sở hạ tầng mạng bên
dưới vẫn tốt và các máy tính vẫn có thể truyền thông với nhau ở mức
TCP/IP. Thường thì đây vẫn là một dấu hiệu tốt vì vấn đề đang xuất hiện
không quá nghiêm trọng.
Nếu truyền thông giữa hai máy bị thất bại nhưng hai
máy có thể PING với nhau thành công (khi thực hiện lệnh PING từ hai
máy), thì có một vấn đề khác bạn có thể thử ở đây. Thay cho việc ping
đến một host bởi địa chỉ IP, bạn hãy thay thế địa chỉ IP bằng tên miền
hoàn chỉnh của nó, xem thể hiện trong hình D.
Hình D: Thử ping host của mạng bằng tên miền hoàn chỉnh
Nếu bạn có thể ping bằng địa chỉ IP, nhưng không
ping được bằng tên miền hoàn chỉnh thì vấn đề có thể là ở DNS. Máy trạm
có thể được cấu hình sử dụng máy chủ DNS sai, hoặc máy chủ DNS có thể
gồm một host record cho máy mà bạn đang muốn ping đến.
Nếu nhìn vào hình D, bạn có thể thấy rằng địa chỉ IP
của máy được liệt kê bên phải tên miền hoàn chỉnh. Điều này chứng tỏ
rằng máy tính có thể chuyển sang một tên miền hoàn chỉnh. Bảo đảm rằng
địa chỉ IP mà tên được chuyển sang là chính xác. Nếu bạn thấy một địa
chỉ IP khác so với địa chỉ mong đợi thì có thể host record của DNS bị
lỗi.
Kết luận
Bài này đã giới thiệu cho các bạn một số bước cơ bản
để test kết nối cơ bản giữa hai máy tính. Trong phần tiếp theo, chúng
tôi sẽ giới thiệu một số kỹ thuật để các bạn sử dụng trong quá trình
khắc phục sự cố.