Trạng Thái Truy Cập Website |
|
|
Số người đang online: 1 Khách Xem: 1 Thành Viên: 0 | |
|
« 1 2 ... 6 7 8 9 10 ... 17 18 »
Em và anh quen nhau thật tình cờ, qua một tin nhắn em gửi nhầm và anh
tinh nghịch hồi đáp lại. Nhưng thật không thể ngờ, tin nhắn ấy đã đem
đến cho chúng ta tình yêu và hạnh phúc…
Em vốn không tin vào những câu chuyện tình lãng mạn.
Em thấy chúng quá xa vời và không thực. Hai lần yêu, hai lần đổ vỡ là
quá đủ để em cảnh giác, đề phòng…
Lần đầu tiên nói chuyện với anh, em cảm nhận được sự
tin cậy và vui vẻ. Chưa có ai làm em thoải mái đến thế với những câu
chuyện hài hước, hóm hỉnh mà sâu sắc. Vậy mà em vẫn tự nhủ, đó chỉ là
ngẫu nhiên, mọi thứ sẽ chỉ dừng lại là một tình bạn qua điện thoại mà
thôi...
Thế rồi những tin nhắn hỏi han, tâm sự chân thành của
anh trở nên thân thuộc và như không thể thiếu trong ngày của em. Không
biết từ bao giờ, em hình thành thói quen điểm lại những niềm vui trong
ngày của mình. Anh luôn hỏi về những niềm vui, giúp em nhận ra chúng từ
những điều bình dị nhất.
Anh hỏi em lưu tên anh trong danh bạ là gì. Em trả lời
và cũng chỉ định đùa thôi: “Em lưu là 1080, anh ạ”… Thế mà không ngờ
lại làm anh vui. Anh không hỏi tại sao, mà dịu dàng nói một câu khiến
lòng em ngọt ngào quá đỗi: “1080 à. Uhm, anh sẽ là tổng đài của em. Có
bất cứ chuyện gì cũng phải nhớ nói với tổng đài đấy nhé”!
Anh không đùa. Kể từ ấy anh quan tâm đến em bằng những
tin nhắn gần gũi hơn, những cuộc điện thoại kéo dài hơn. Còn em, em
cũng thấy mình thêm mở lòng. Em tâm sự với anh rất nhiều buồn vui từ
cuộc sống, cả những suy nghĩ của em về tình yêu, tình bạn.
Cho đến cái ngày em bị tai nạn. Vụ đâm xe khiến em nằm
liệt giường nhiều ngày liền. Em nằm trong bệnh viện, sống trong chuỗi
ngày dài đau đớn và ngán ngẩm. Em lại có thời gian để suy nghĩ về cuộc
sống mà mình đã đi qua. Em nhớ nhiều về những kỷ niệm vui buồn xưa cũ.
Em thấy lòng có gì trống trải quá. Bạn bè không thể ở bên em cả ngày.
Nhìn bố mẹ hốc hác vì lo lắng cho con gái, bỗng nhiên em thấy mình cô
đơn. Em ước có một bờ vai vững chắc ở bên mình biết bao…
Thế rồi anh xuất hiện. Như mơ. Em không thể nào tin
được, từ những tin nhắn vẩn vơ, anh có thể tìm ra em… Em bất ngờ khi
anh bước vào phòng bệnh, khuôn mặt bối rối, ánh mắt đầy lo âu nhưng
cũng thật nồng nàn. Chưa một lời giới thiệu, chưa một câu nói, nhưng
linh cảm đã báo cho em biết đó chính là anh…
Những ngày sau đó, anh luôn đến thăm em. Đêm đêm anh
vẫn nhắn tin cho em. Nhưng thay vì những tin nhắn hỏi thăm em hôm nay
có gì vui, anh viết thêm những dòng nhung nhớ. Em cười bần thần, thấy
mình bớt nghĩ về những cơn đau…
Hai tháng sau em xuất viện cũng là lần đầu tiên chúng
mình có một cuộc hẹn hò. Cái nắm tay đầu tiên với anh khiến em run rẩy.
Đã lâu lắm rồi em mới sống trong cảm giác yêu thương chân thành mà
trong sáng này.
Em muốn khẳng định lại tình cảm thật sự của mình bằng
cách dừng liên lạc với anh một thời gian. Khi nghe em nói ra đề nghị
ấy, anh có chút ngỡ ngàng. “Chẳng lẽ thời gian vừa qua không đủ để em
tin và yêu anh hay sao?”. Em không thể nhìn thẳng vào mắt anh để trả
lời câu hỏi ấy. Anh quay lưng bước đi. Em nghe trong tim có gì đó như
muốn vỡ òa, nhưng lại cố mỉm cười…
Và rồi không điện thoại, không tin nhắn, không gặp
mặt. Anh đã giữ đúng lời hứa với em. Nhưng đây là lần đầu tiên lời hứa
được thực hiện mà em thấy đau khổ. Lần đầu tiên trong khoảng thời gian
dài ta quen nhau, em thấy chơi vơi bởi dằn vặt, lo lắng và hờn trách.
Hai tuần rời xa anh, em biết mình đã có một quyết định thật điên rồ.
Ngày thứ bảy của tuần thứ hai, em gọi vào số của anh thì tắt máy…
Em thấy mình khóc, khờ dại như một nữ sinh 19 tuổi.
Như lần đầu tiên yêu rồi bị quay lưng. Em thấy mình hình như đang cố
khơi gợi lại những kỷ niệm cùng anh, xem lại những tin nhắn của anh đã
làm em bật cười… Em thấy mình như mất đi sức sống…
Ngày hôm sau và cả hôm sau nữa, em vẫn cố gắng một
cách yếu ớt với hi vọng nghe được giọng nói của anh. Thậm chí đến một
địa chỉ cụ thể của anh em cũng chưa biết. Mà địa chỉ để làm gì, kiếm
tìm để làm gì khi mối quan hệ của mình với người ta còn chưa thể gọi
tên?
Em tự nhủ mình tất cả đã chấm dứt. Ngừng mơ mộng,
ngừng sướt mướt đi thôi. Song cái cảm xúc thiếu vắng và đợi chờ cứ dâng
lên khắc khoải…
Và rồi chiều tối hôm ấy, lúc em vừa dừng xe đầu ngõ,
thì… anh. Đúng là anh, không phải là mơ, xuất hiện với bó hoa phăng -
loài hoa mà em yêu thích. Anh đứng trước mắt em với nụ cười trìu mến…
Thì ra những cuộc gọi nhỡ từ em đều được ghi lại. Thì
ra anh muốn em thật sự suy nghĩ chín chắn. Thì ra anh cũng muốn thử
thách lại em… Em bật khóc, chẳng rõ vì giận hay vui. Chỉ khi anh thì
thầm vào tai em: “Anh muốn mình mãi mãi được là tổng đài của em… Anh
yêu em…” thì em mới hiểu em đang hạnh phúc…
Tổng đài của em, em cũng yêu anh…
|
Nếu laptop của bạn chạy không nhanh như hồi bạn mới mua thì
giải pháp nhanh nhất ở đây mua thêm RAM. Hầu hết các dòng laptop hiện
nay đều có thể cài đặt ít nhất là 3GB RAM. Tuy nhiên, chỉ cần 2GB RAM
là laptop của bạn đã chạy rất nhanh rồi – nếu chỉ sử dụng các công việc
kiểu như xử lý tài liệu, bảng tính, xem phim, nghe nhạc, đồ họa ở mức
độ trung bình…
Còn nếu laptop của bạn chỉ có 512MB hoặc 1GB
thì hiệu suất cũng chỉ ở mức cơ bản. Với nhu cầu ngày càng tăng của
người dùng hiện nay, laptop tối thiểu phải có RAM từ 1GB trở lên. Vậy
RAM là gì mà quan trọng với laptop đến thế? Bao nhiêu RAM mới đủ? Có
bao nhiêu loại RAM mà bạn có thể sử dụng? Và sử dụng RAM như thế nào để
đạt hiệu quả cao nhất?
RAM laptop là gì?
RAM là nơi mà máy tính lưu trữ thông tin tạm thời để sau đó chuyển vào
CPU xử lý. RAM càng nhiều thì số lần CPU cần xử lý dữ liệu từ ổ cứng
càng ít đi, và hiệu suất toàn bộ hệ thống sẽ cao hơn. RAM là loại bộ
nhớ không thể thay đổi nên dữ liệu lưu trong nó sẽ biến mất khi bạn tắt
máy tính.
Câu hỏi đặt ra ở đây là một chiếc laptop sẽ cần
bao nhiêu RAM thì đủ. Thực ra, tùy theo nhu cầu sử dụng mà lượng RAM
biến đổi theo nhưng mức tối thiểu nhất cần từ 1GB trở lên. Một chiếc
laptop cài đặt hệ điều hành Mac OS X Leopard và Windows Vista sẽ cần
tối thiểu 2GB RAM, nhưng nếu người dùng muốn chỉnh sửa video hoặc chơi
các loại game “sát thủ bộ nhớ” như Crysis thì RAM phải từ 3GB trở lên.
Những chiếc netbook hiện nay chạy Windows XP và Linux thì chỉ cần 1GB
RAM là đủ.
Trên thực tế, bản thân các loại RAM cũng có sự
khác biệt. RAM thường có 3 loại: DDR 1, 2, và 3. RAM DDR1 thường có
xung nhịp từ 266MHz tới 400MHz; trong khi DDR2 và DDR3 (loại mới nhất)
thường có xung nghiệp từ 400 - 800 MHz và từ 800 MHz - 1.6 GHz. Giá cả
giữa DDR1, DDR2 và DDR3 chênh lệch nhau rất nhiều. Chẳng hạn như bộ RAM
DDR3 2GB của Corsair (gồm 2 thanh, mỗi thanh 1 GB) có giá 90USD thì
cũng là RAM của Corsair nhưng là loại DDR2 4GB chỉ có 69USD.
Bao nhiêu RAM thì đủ?
Nhiều người thường hay băn khoăn về việc liệu laptop của họ có thể cài
đặt tối đa bao nhiêu RAM. Để trả lời thắc mắc này chúng ta cần biết
rằng những phần BIOS viết cho latop chạy trên nền tảng hệ điều hành
32-bit (như hầu hết các phiên bản Windows và Mac OS X hiện nay) đã được
thực hiện cách đây nhiều năm khi bộ nhớ 4GB được quy ước là tối đa.
Chính vì thế, những hệ thống này sẽ không nhận diện được bộ nhớ khi
chúng dao động trong khoảng từ 3-3,6GB.
Trong khi đó những
hệ điều hành 64-bit (hiện Windows đã có những hệ điều hành này) thì
dung lượng RAM được tận dụng tối đa. Điều đó cũng có nghĩa giới hạn 4GB
của RAM đã được xóa bỏ. Nhiều chiếc laptop có thể cài đặt tới 8GB RAM.
Tuy nhiên, khi lượng RAM vượt quá 4GB thì những ứng dụng cũng cần được
viết lại để tận dụng hết lượng bộ nhớ này.
Có một thực tế
rằng không phải chiếc laptop nào cũng nhận đủ 4GB RAM. Tại sao? Bởi
chiếc laptop không chỉ có RAM mà còn có driver đồ họa, driver USB và
những phần mềm khác trên máy. Chính những thành phần này đã chiếm dụng
một phần RAM khiến cho máy tính không thể nhận đủ lượng RAM theo quy
định. Hiện tương này thường xảy ra với những hệ thống sử dụng hệ điều
hành 32-bit; còn với hệ điều hành 64-bit thì dung lượng RAM nhận được
tương đối đầy đủ. Các hệ thống 32-bit chỉ nhận dạng RAM trong khoảng từ
3GB tới 3,6GB; còn các hệ thống 64-bit đã viết lại các ứng dụng và khả
năng nhận dạng được mở rộng hơn.
Sử dụng thế nào thì hiệu quả?
Cũng giống PC, laptop được thiết kế với nhiều khe cắm RAM (thường là
2). Vậy đâu là sự khác biệt giữa việc cắm một thanh RAM 2GB trên một
khe so với cắm 2 thanh mỗi thanh 1GB trên 2 khe? Hầu hết những hệ thống
máy tính hiện nay đều sử dụng kiến trúc kênh đôi nhằm chia tác dữ liệu
xử lý và giúp tăng băng thông dữ liệu. Cắm RAM thì tốt nhất là chia đều
cho 2 khe (nếu bạn có điều kiện mua RAM), và các thanh RAM phải có cùng
dung lượng, và tốt nhất là cùng một hãng và cùng xung nhịp. Ví dụ cùng
1GB hoặc cùng 2GB. Tránh trường hợp cắm 1 thanh 1GB, và thanh còn lại
là 2GB.
Đôi khi việc chia đều RAM trên 2 khe cắm lại tiết
kiệm được một khoản tiền. Một thanh RAM 2GB thường có giá đắt hơn 2
thanh 1GB (cùng chủng loại, xung nhịp). Ngoài ra, bạn cũng cần biết
rằng nếu cắm 2 thanh RAM thì lượng điện tiêu thụ sẽ nhiều hơn 1 thanh
nhưng thực ra cũng không đáng kể. Ưu điểm duy nhất của việc cắm RAM
trên một thanh là bạn chờ bổ sung thêm RAM cho laptop; còn ngoài ra nếu
không có ý định này thì ngay từ đầu bạn nên sử dụng 2 thanh RAM để đạt
hiệu suất tốt hơn.
Vấn đề tiếp theo là việc bạn mua RAM từ
nhà cung cấp laptop hay tự mua để tiết kiệm hơn. Thực tế việc chọn mua
RAM từ hãng bán máy tính sẽ rất tiện lợi nhưng giá cả thường cao hơn so
với việc bạn tự mua và tự lắp đặt. Chẳng hạn như chiếc Dell Studio 15
(599USD) có 2GB RAM và có thể nâng cấp lên 4GB RAM với giá 100USD.
Nhưng nếu bạn mua ngoài thì một bộ RAM Corsair DDR2 4GB cũng chỉ có giá
55USD, bạn tiết kiệm được 45USD.
|
Tôi vốn là con
trai út nên rất được bố mẹ, anh chị, cưng chiều đặc biệt. Thêm một điều
nữa là tôi học rất giỏi. Khi còn ở Việt Nam, từ lớp một cho đến lớp
bốn, tôi đều mang phần thưởng cuối năm về khoe với gia đình. Sang
Canada, môn học nào tôi cũng lấy được hạng A hết, vì thế bố mẹ tôi càng
thương yêu tôi hơn. Nhưng chính điều này đã làm tôi khổ tâm rất nhiều,
vì hai ông bà cứ xem tôi như là một đứa con nít vậy, làm cho tôi có cảm
giác như mình vẫn mãi là một trẻ con.
Trong ba anh em, anh Hai và chị Ba của tôi tánh tình hơi giống nhau, cả
hai đều rất hoạt bát, ăn nói lanh lẹ, riêng chỉ có tôi là hay trầm lặng
và ít nói trước mặt mọi người. Tối ngày tôi chỉ thích thu mình trong
căn phòng yên tịnh. Tôi gọi căn phòng ấy là giang san của tôi. Ðược làm
chủ cái thế giới riêng của mình, đó là điều tôi cảm thấy vui vẻ nhất.
Bất kể anh Hai gọi tôi là "thằng nhà quê" hay chị Ba kêu tôi là con
"mọt sách", tôi vẫn cứ giam mình trong cái giang san nhỏ bé đáng yêu ấy.
Thế rồi, có một ngày kia, cái giang san của tôi đã không còn như ngày
nào nữa. Ngay cả cái đời sống tự do và cái thế giới nội tâm của tôi
cũng đã bị xáo trộn lên. Những ngày tháng bình dị, những giờ giấc yên
tịnh, hầu như đã bị "người ta" chiếm đi hết. "Người ta" mà tôi đang
nhắc đến đó là "Thúy Vi". Ồ, không! Phải gọi nàng là "nhỏ Vi" mới đúng!
Sỡ dĩ tôi gọi Vi bằng "nhỏ", vì nàng có một chiều cao rất khiêm tốn,
kém hơn tôi ít nhất là ba tuổi, và nàng rất hồn nhiên như một trẻ con.
Chẳng những thế, nhỏ hay chọc phá tôi như một thằng con trai và mỗi lần
nhỏ mở miệng là tôi phải tốn ít nhất vài tiếng đồng hồ để nghe nhỏ thao
thao bất tuyệt chẳng khác nào một bà bán cá ở ngoài chợ. Có thể nói, từ
cha sanh mẹ đẻ cho đến lớn khôn, đây là lần đầu tiên tôi mới gặp một
người con gái kỳ cục như nhỏ.
Cái ngày mà nhỏ đến gỏ cửa con tim của tôi tính đến hôm nay cũng gần
một năm rồi. Và sự hiện diện của nhỏ trong cuộc sống của tôi phải kể từ
cái ngày hôm ấy...
Hôm ấy, tôi đang ngồi trong thư viện làm bài, bỗng nhiên có một người
con gái kéo ghế tự nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi. Nàng nở một nụ cười
rất tươi và hỏi tôi một câu: - Anh là người Việt phải không? Tôi miễn cưỡng gật đầu một cái.
- Vi thấy anh có quyển sách "calculus" nên đoán là kiến thức về toán
của anh chắc rất cao. Ðúng lúc Vi có một bài toán giải hoài mà chẳng ra
kết quả gì hết. Anh có thể giải giúp dùm Vi không?
Nhỏ tự nhiên thế đấy! Khi không đi nhờ một người con trai xa lạ để giúp
mình làm toán, và còn giới thiệu khéo tên mình nữa chứ. Trước cử chỉ
thân thiện và ngây thơ của nhỏ, tôi đành phải nhận lời giải dùm một bài
toán lớp 10. Thật ra bài toán rất dễ, nhưng không hiểu sao, trông khuôn
mặt sáng sủa có vẻ rất thông minh của nhỏ lại chẳng giải ra được một
bài toán đơn sơ như thế.
Khi tôi giải xong, nhỏ cảm ơn ríu rít và bắt đầu từ hôm đó trở đi, hể
gặp tôi ở trong thư viện, nhỏ đều mang sách vở đến nhờ tôi chỉ dùm.
Nhiều lúc, tôi cố tình vào thư viện thật sớm, tìm một góc nào thật
khuất để khỏi bị nhỏ phát giác, nhưng vô ích, lần nào cũng bị nhỏ bắt
gặp hết. Lúc đó tôi cảm thấy rất bị phiền, đôi khi tôi cố tình chau
mày, hoặc nhăn mặt lại ngầm ra hiệu cho nhỏ biết là tôi không được rảnh
rổi lắm. Thế nhưng nhỏ vẫn kiên nhẫn ngồi chờ tôi, thỉnh thoảng hỏi tôi
cái này cái nọ, rốt cuộc tôi đành phải chịu thua nhỏ.
Hai tháng sau, chúng tôi bắt đầu liên lạc điện thoại với nhau. Nhỏ gọi
cho tôi rất thường xuyên, mỗi lần nói chuyện cũng ít nhất là một tiếng
đồng hồ. Hết hỏi tôi cái này cái nọ, lại bắt tôi kể chuyện hồi thơ ấu
cho nhỏ nghe, khi cảm thấy là mình đã hỏi và nghe chán rồi thì nhỏ bắt
đầu kể về chuyện của nhỏ. Ôi thôi, nào là chuyện bạn bè, gia đình, điện
ảnh, v.v... Chủ đề nào nhỏ cũng say sưa bàn tán, và lần nào cũng vậy,
tôi phải bảo với nhỏ rằng: "Anh thấy nhỏ nên "xì tốp" đi là vừa! Mấy
cái này nhỏ kể nhiều lần lắm rồi." Lúc đó nhỏ mới chịu ngưng câu chuyện
của mình.
Rồi hình như cảm thấy tôi chưa bị quấy rầy đủ nên có một ngày nhỏ muốn
đến nhà tôi mượn cái computer xài đỡ vì máy của nhỏ đã bị trục trặc gì
đó. Khi nhỏ vào phòng tôi, nhỏ reo lên như một đứa con nít:
- À bây giờ Vi mới hiểu vì sao anh Duy hay nhốt mình trong phòng. Ồ
tuyệt quá, phòng của anh có đủ thứ hết... ti vi, đầu máy này, máy vi
tính nè... còn có game và sách vở nữa... hay thật.
Thế là hôm đó nhỏ đại náo phòng tôi một trận. Nhỏ lục lọi hết mọi thứ,
làm căn phòng ngăn nắp của tôi thoáng chốc biến thành một bãi chiến
trường lộn xộn.
Những ngày tháng kế tiếp, nhỏ rủ tôi đi chơi bowling, ice skate, roller
skating... v.v... Hể tôi từ chối thì nhỏ chu mỏ chọc quê tôi là một
thằng con trai nhát nhất trong đám bạn trai mà nhỏ quen biết. Có lẽ nhỏ
biết tôi có tự ái rất cao nên cố tình nói như thế để tôi chịu đi chơi
với nhỏ. Thật vậy, tôi rất tự ái và còn tự cao nữa. Nếu nhỏ dám bảo là
tôi không làm được thì tôi cố gắng thực hiện cho bằng được.
Từ ngày có sự hiện diện của nhỏ, anh chị tôi không còn gọi tôi là
"thằng nhà quê" hay con "mọt sách" nữa. Lúc mới đến nhà tôi được vài
lần, nhỏ hỏi tôi một câu rất ngây ngô: - Anh Duy nè! Tại sao chị của anh kêu anh là "con mọt sách" mà không phải là "thằng mọt sách"? Tôi gỏ đầu nhỏ liên tiếp vài cái: - Nhỏ ngu ơi là ngu! Thế nhỏ có nghe ai gọi con mọt là "thằng mọt" bao giờ chưa? Và con kiến là "thằng kiến" không? Nhỏ vội lắc đầu và nhe răng cười trừ. Rồi có một lần tôi đang lái xe đưa nhỏ về nhà, trước khi xuống xe nhỏ quay qua bắt lỗi tôi: - Tại sao anh cứ gọi em bằng "nhỏ" hoài vậy? Người ta có tên đàng hoàng chứ bộ? Tôi đáp nhanh: - Thì nhỏ vừa nhỏ con, lại ít tuổi hơn anh, không gọi là "nhỏ" chứ gọi bằng gì? Nhỏ vội đính chính: - Gọi bằng Vi đi! Người ta sắp 18 tuổi đấy! Không còn là trẻ con nữa đâu! Tôi cười khanh khách: - Ha... ha... Trong mắt của anh, nhỏ lúc nào cũng là trẻ con hết... Nhận thấy nét mặt của nhỏ không được vui, tôi bèn xuống nước năn nỉ: - Nhỏ giận anh hả? Thôi được anh sẽ gọi nhỏ là "nhỏ Vi", chịu chưa? Ai ngờ, nhỏ giận thiệt: - Anh đúng là một thằng nhà quê nhất trên đời!
Dứt lời, nhỏ đóng gầm cửa xe lại và đi thẳng vào nhà. Không đầy ba bửa
sau, nhỏ tự động làm lành với tôi. Chiến tranh cũng là nhỏ mà hòa bình
cũng một tay nhỏ cả. Ở bên cạnh nhỏ suốt mấy tháng nay, tôi hầu như đã
làm quen hết những tính nết kỳ dị của nhỏ. Trong lúc tôi nhận thấy rằng
mình rất thấu hiểu nhỏ thì có một ngày kia, nhỏ tự dưng cắt đứt mối
quan hệ với tôi.
Sự kiện xảy ra bắt đầu từ cái hôm sinh nhật 4 tuổi của bé Lan, đứa con
gái đầu lòng của ông anh cả tôi. Sau khi tiệc tùng xong, nhỏ phụ rửa
chén với chị dâu tôi, còn tôi thì nhanh chân bỏ trốn trong phòng vì xưa
nay tôi vốn ghét cái không khí ồn ào và náo nhiệt. Lát sau chị Ba tôi
đi vào, cố tình dò xét tình cảm giữa tôi và nhỏ:
- Hồi nào tới giờ, chị tưởng đâu em chỉ biết có sách vở và cái vỏ ốc
sên này thôi chứ, không ngờ em lại quen được một cô bạn gái rất xinh
đẹp và dễ thương ghê. Theo chị thấy thì cả
...
Đọc thêm »
|
Khi người ta bằng tuổi tôi, người ta có thể. Khi tôi bằng tuổi người ta, tôi không thể.
Khi tôi 18...
Bằng tuổi tôi, người ta đã là người lớn. Là người
lớn, có nghĩa là người ta được quyền quyết định (vâng, quyền này "to"
lắm nhé, có khi còn "oách" hơn quyền bầu cử nữa chứ). Họ được quyết
định những gì? - Được over night, được thích thì học không thích thì đi
chơi, thậm chí nghỉ luôn tìm việc kiếm tiền xài. Được quyền tự do yêu
đương nay em này mai em khác, thậm chí đi "tàu bay" nhà nghỉ qua đêm mà
chẳng kẻ nào dám lên tiếng (vì trên 18 rồi mà, đủ tuổi "đối phó" với
Luật rồi, sợ đếch gì). Mà thích em nào rồi thì... go go go a` lề à
lế... cưới luôn. Ở được thì ở, không được thì lại ra tòa chia tài sản.
Chuyện nhỏ như con chó Chihuahua!
Bằng tuổi tôi, người ta con đùm đề 2-3 đứa. Có đứa
còn vi phạm kế hoạch hóa gia đình, thế là cả tổ của nó bị phạt mất tiền
tiên tiến gần chục chai. Hậu quả của con đàn cháu đống là phải "đền bù"
cho phòng một chầu karaoke. Vừa tốn tiền đẻ vừa tốn tiền đền. Cũng
chẳng mấy khi, vui là chính. Kệ!
Bằng tuổi tôi, người ta đã làm sếp, làm manager, làm
director các công ty, thậm chí khối đứa đã có "địa bàn riêng", tức là
từ bỏ kiếp đời tôi tớ để lên làm sếp. Ra trường đi làm kiếp nhân viên
được có mấy năm là thấy "nhục" lắm rồi, chỉ muốn vươn lên sống đời làm
chủ. Khâm phục, ngưỡng mộ... có chút ghen ghen. Thì thói đời con người
hay ghen ăn tức ở mà. Tha thứ được, bỏ qua được!
Khi bằng tuổi tôi, người ta làm được biết bao nhiêu
việc. Tất nhiên có việc tốt (đáng tuyên dương) và cả việc chưa tốt (rút
kinh nghiệm) và việc xấu (bị trừng phạt). Nhưng dẫu sao thì người ta
cũng đã dám làm những gì người ta nghĩ, dám thực hiện những gì người ta
muốn. Có thành công, có thất bại, nhưng cũng xem như "sống mà không
uổng cuộc đời".
Bẳng tuổi tôi người ta như thế đó. Còn tôi?
Khi tôi bằng tuổi người ta...
18 tuổi, không dám lên tiếng rằng "con không thích
học đại học", chỉ biết làm theo chỉ dẫn trường này, trường nọ, trường
kia... của người lớn. Rồi thì cũng đậu, tất nhiên là điểm không cao,
nhưng vẫn có cái để bố mẹ tự hào, rồi lấy đó làm cái "Hiếu" của mình.
Rồi cũng rớt lên rớt xuống, cũng thức bao đêm "giành" học bổng, cũng
được ra trường với tấm bằng "khá" như ai, để được vênh mặt nhìn đám bạn
"trung bình" hoặc "trung bình khá" và lũ bạn đang trầy vi tróc vảy ôn
thi tốt nghiệp (những đứa "chưa" đủ điểm làm luận văn). Cũng thấy mình
nhìn lên chẳng bằng ai, nhìn xuống cũng hơn khối thằng. Cuộc sống thế
thì... cũng được!
Bằng tuổi tôi, người ta nhanh chóng xin được việc làm
sau khi ra trường. Còn tôi chật vật với hơn 40 bộ hồ sơ (công chứng
nhiều đến nỗi "bà công chứng" quen mặt luôn). Rồi cũng có công việc.
Cũng bị đì lên đì xuống. Cũng bị ghét bỏ, tẩy chay. Cũng học được nhiều
cái "khôn" ở đời để kéo người ta về phe mình. Nhưng mà vẫn tay trắng
khi đi qua cái tuổi 1/4 của 100 năm. Chán!!!
Bằng tuổi tôi, người ta đã có vị trí cao trong xã
hội. Bằng tuổi người ta, tôi vẫn "còng lưng" làm nhân viên quèn. Cũng
có đôi lúc tính đổi đời như bao kẻ khác, nhưng tính tới tính lui lại
đâm ra sợ. Lại nghĩ "nhát nhát đỡ hơn vô nhà xác", thế là mấy lần xây
kho tàng trên bãi cát vu vơ. Cũng có khi được sếp thương mà cất nhắc
lên, nhưng lại lo "tư nhân" sống nay chết mai, ai biết được. Rồi lại
nghĩ nghĩ, tính tính, rồi lại dứt áo ra đi mặc sếp giận hờn, để đến một
chân trời khác mà bản thân, và người khác cho là "ổn định" hơn. Đôi lúc
nghĩ lại cũng tiêng tiếc.
Nhưng mà cũng nghĩ thôi thân gái học giỏi ham cao làm
gì. Không khéo lại chẳng ma nào dám đụng. Con trai mà, bao giờ chẳng tự
ái, tự kiêu, và tự cao. Dễ gì có "thằng" chịu "lép vế" với vợ?
Bằng tuổi tôi, khi năm 2 đại học, người ta được hưởng
niềm vui của "tình sinh viên" bao nhiêu thì tôi lại sống trong nỗi sợ
hãi bấy nhiêu. Sợ điều gì? Sợ bố mẹ biết. Bố mẹ cấm các con yêu khi còn
đi học. Vì vậy, tình yêu sinh viên đầu tiên lén lút và vụn vỡ chóng
vánh như bọt xà phòng. Rồi khi đi làm, lại quen, lại yêu như chưa bao
giờ yêu, nhưng mà "cái tôi" lại vượt quá tầm kiểm soát. Khi người ta
đòi hỏi mình một sự "hy sinh" thì mình lập tức, giãy nảy lên như gà cắt
tiết. Thói đời rồi, quen việc người ta vì mình chứ không chấp nhận mình
vì người khác. Ích kỷ, nhỏ mọn! Ừ, nhưng cũng tự trấn an mình: giữa gia
đình và tình yêu, mình đã chọn gia đình. Tình yêu mất còn có thể tìm
tình yêu khác, thậm chí có thể sau này sống không cần tình yêu, còn gia
đình thì... không thể bỏ. Thôi thì cũng có một lý do...
Bằng tuổi tôi, người ta dám yêu dám hận. Còn khi tôi
bằng tuổi người ta, chẳng dám nghĩ đến chuyện gì. Bạn tôi, đồng nghiệp
tôi có thể yêu và lấy vợ lớn hơn 2-3 tuổi, còn tôi thì không thể yêu và
chấp nhận người trẻ con hơn mình. 2-3 tuổi là một khoảng cách rất dài,
rất xa, nếu không có "tình yêu sắt thép" thì không thể nào đi tiếp
được. Không hiểu sao tôi lại thích gọi một mối tình "khắc cốt ghi tâm"
là tình yêu sắt thép hơn là tình yêu kim cương, hay tình yêu vàng, hay
đại loại như thế. Có lẽ vì theo quan niệm hóa học và vật lý học của tôi
thì tình yêu cũng như sắt, có lúc lạnh căm căm & cứng nhắc, có lúc
nóng chảy và mềm dẻo, có thể uốn thành hình này, hình khác theo yêu cầu
cuộc sống. Kim cương đâu có làm được điều đó.
Còn vàng thì.... giá vàng đang ấm dần theo nhiệt độ
trái đất. Nếu có tình yêu vàng, biết đâu tôi lại cầm lòng không nỗi mà
bán nó đi ngay khi nó vượt sàn. Thế đấy, tình yêu bao giờ cũng sống
trong tình trạng cân đong đo đếm, sao mà "thọ" nổi.
Khi người ta bằng tuổi tôi, khi tôi bằng tuổi người
ta, 1 mức tuổi, 2 cách nhìn cuộc đời. Chỉ biết nói rằng: môi trường tạo
ra tôi như thế và người ta như thế. Vẫn có thể sống, chỉ là vui hay
không.
Khi người ta bằng tuổi tôi, người ta có thể. Khi tôi bằng tuổi người ta, tôi không thể. Là vì tôi còn thiếu một chút liều... để tạo nên một sự đổi thay...
|
Ngày xưa ở bờ biển nọ, có một ông lão đánh cá rất nghèo. Ngày ngày ông
ra biển đánh cá rồi đem cá ra chợ đổi lấy bánh mì và muối để sống qua
ngày. Một hôm, như thường lệ, ông lão cũng mang lưới ra biển đánh cá.
Khi kéo lưới lên, ông chỉ thấy một con cá nhỏ, vảy và đuôi vàng óng.
Con cá van nài:
_ Ông lão ơi, ông đừng giết tôi, ông muốn gì, tôi xin giúp.
Nghe nói ông lão thở dài:
_ Lão nghèo lắm, cả đời đến muối cũng chẳng có mà ăn. Ta chỉ mong trong nhà lúc nào cũng có muối mà thôi.
_ Thế thì tôi sẽ cho ông một cái cối xay muối. Khi cần ông chỉ việt
nói: "Cối ơi, hãy xay muối đi!". Lúc nào ông muốn nó dừng lại thì nói:
"Cối ơi. thôi đủ rồi".
Nói rồi con cá biến mất. Trước mặt
ông lão hiện ramột chiếc cối nhỏ. Ông trở về với chiếc cối xay trong
tay. Ông mang ra xem va thử nói:
_ Cối ơi, hãy xay muối đi.
Tức thì, từ chiếc cối, những hạt muối trắng tinh óng ánh chày ra. Ông
lão xung xướng hứng muối cho mình. Khi thấy đủ, ông nói:
_ Cối ơi, thôi đủ rối!
Sau đó ông đem muối chia cho dân làng, nhà ai cần ông cũng mang cho. Từ đó dân làng rất mừng vì có đủ muối ăn.
Dần dần tiếng đồn về chiếc cối đến tai một lão nhà giàu ở làng bên. Hắn
rắp tâm ăn trộm chiếc cối của ông lão nghèo. Một hôm khi hàng xóm đã
ngủ say, ông lão cũng nằm ngủ dưới bếp, bên cạnh chiềc cối đang làm
việc, nó xay muối để sáng mai ông kịp phân phát cho dân làng. Tên nhà
giàu chèo thuyên sang nhà ông, hắn lẻn vào đánh cắp chiếc cối rồi nhanh
chóng trở ra thuyền.
Đặt chiếc cối vào khoang, hắn vội vàng
chèo thuyền ra biển. Chiấc cối thì vẫn đang xay muối. Muối trong thuyến
đầy dần. Ra đến giữa biển, chiếc thuyền nặng nề, chòng chành. Tên nhà
giàu ra sức chèo. Lúc đó trời bổng nhiên nổi gió, rồi gió bão mỗi lúc
một to. Lúc này, lão nhà giàu thấy cần phải bắt chiếc cối dừng lại,
nhưng hắn không biết làm thế nào trong khi muuối thì đã đầy. Gió bão dữ
dội, mấy lần chiếc thuyền suýt bị lật. Hoảng quá cuối cùng tên nhà giàu
phải kêu cứu. Nhưng khi dân làng chạy ra đến bờ biển thì cũng là lúc
mọi người trông thấy một cơn sóng lớn chồm lên nhận chìm cả tên nhà
giàu lẫn chiếc thuyền chở đầy muối.
Cho đến ngày nay chiếc cối vẫn còn đang ở dưới đáy biển và vẫn tiếp tục xay ra những hạt muối làm cho nuớc biển trở nên mặn.
|
1. Giới thiệu chương trình
Nucleus Kernel for FAT and NTFS là một chương trình phục hồi dữ liệu
(bị xoá, format, ghost,…) khá hiệu quả. So với GetDataBack, nó hiệu quả
không kém.
Download
2. Tính năng chương trình - Hỗ trợ việc phục hồi dữ liệu từ các hệ thống file (file system) như
FAT, FAT32, NTFS 4 (trên Windows NT) và NTFS 5 (trên Windows NT Service
Pack 5,6; Windows 2000/XP/2003, Windows Vista)
Yêu cầu về Hệ thống- 1- Pentium-class processor
- 2- Windows 9X/ME/NT/2000/XP
- 3- RAM (128 MB recommended)
- 4- 20 Mb of free space
3. Hướng dẫn sử dụng - Sau khi download chương trình, tiến hành cài đặt, việc cài đặt rất dễ
dàng và nhanh chóng. Sau khi cài đặt, để chạy chương trình, nhắp Start->Programs-> Nucleus Kernel for FAT and NTFS-> Nucleus Kernel for FAT and NTFS. Giao diện của chương trình như sau:
Hình 1: Giao diện chương trình Nucleus Kernel for FAT and NTFS
Trên Hình 1 cần làm theo 3 bước cơ bản sau:- 1-
Chọn ổ đĩa để scan ở panel bên trái. Bước này nếu Windows không nhận
được ổ cứng (hoặc ổ USB để đưa vào My Computer thì … chịu.
- 2- Chọn kiểu để scan. Có 2 kiểu là Standard và Advance. Dưới đây sẽ hướng dẫn cả 2 kiểu scan đó.
- 3- Nhắp nút Next.
- Khi
chọn vào ổ đĩa, sẽ có các thông tin lien quan đến ổ đĩa đó xuất hiện,
trong ví dụ Hình 1, ta đã lựa chọn ổ đĩa USB, 996MB và có các thông tin
về ổ đĩa đó như Cylinder, Head, Sector per Track.
3.1 Kiểu Standard Scan Kiểu Standard Scan được lựa chọn nếu:- 1- Bạn mới vô ý xoá dữ liệu
- 2- Bạn nhận được thông báo kiểu như Drive Not Formatted hoặc Drive Not Ready.
- 3- Nếu ổ đĩa có bad sector(s) hoặc bạn nhận được thông báo Sector not found.
- 4- Nếu bạn xoá partition(s) bằng lệnh fdisk hoặc dùng Computer Management.
Khi chọn kiểu Standard Scan, nhắp Next để tiếp tục.
Hình 2: Nucleus Kernel for FAT and NTFS – Standard Scan Step 1
Trong Hình 2 sẽ đưa ra thông tin về các partition của ổ đĩa mà ta đã
lựa chọn ở Hình 1. Ở ví dụ trên, ổ USB chỉ có duy nhất một partition,
dùng hệ thống file FAT 32. Có thể sử dụng nút Search Partition để dò
tìm lại các partition trên ổ đĩa đó. Lựa chọn Partition muốn cứu dữ
liệu, nút Next sẽ hiển thị. Khi đó nhắp nút Next để tiếp tục.
Hình 3: Nucleus Kernel for FAT and NTFS – Standard Scan Step 2
Trong Hình 3 sẽ liệt kê hết tất cả các thư mục, file có trong partition
mà ta đã chọn ở Hình 2. Chương trình cũng có lưu ý rằng nếu không thấy
dữ liệu mà bạn muốn, quay lại để chọn kiểu Advance Scan.
Cần chú ý rằng các file mầu đỏ là các file đã bị xoá trên ổ đĩa. Trên Hình 3, để recove thư mục hoặc file nào đó, có thể chuột phải vào thư mục hoặc file đó. Trên menu chuột phải, lựa chọn Recover Selected… Để recove tất cả dữ liệu trên partition nói trên, có thể chọn trên menu chuột phải Recove All…
Hình 4: Lựa chọn thư mục chứa dữ liệu Recove
Sau khi chọn Recover Selected (hoặc Recover All)
ở Hình 3, sẽ xuất hiện hộp thoại cho phép lựa chọn folder để lưu các dữ
liệu recove. Sau bước này, chương trình sẽ phục hồi dữ liệu muốn cứu
vào folder đã chọn. Quá trình phục hồi nhanh hay chậm còn tùy thuộc vào
kích thước dữ liệu muốn cứu, mức độ lỗi của ổ đĩa,…
3.2 Kiểu Advance Scan Kiểu Advance Scan được lựa chọn nếu:- 1- Sử dụng Standard Scan không recover được dữ liệu mong muốn.
- 2- Nếu đã format ổ đĩa
- 3- Nếu đã xoá Partition Table và Standard Scan không thể recover dữ liệu
- 4- Recover các folder, file đã bị xoá từ lâu.
Chú ý: Khi recover dữ liệu, nên sử dụng kiểu Standard Scan trước, nếu không được thì sử dụng kiểu Advance Scan.
Hình 5: Nucleus Kernel for FAT and NTFS – Advance Scan Step 1
Trong Hình 5 có 2 bước thực hiện:- 1- Chọn partition muốn cứu dữ liệu ở panel bên trái
- 2- Nhắp nút Next để tiếp tục
So với chức năng của Standard Scan (hình 2) thì Advance Scan
có them lựa chọn: Select File System; Start Sector và End Sector. File
System có thể chọn 1 trong 3 kiểu là FAT; FAT 32 và NTFS. Đối với một
số trường hợp, chương trình không tự động check được file system của Hệ
thống (hoặc có thể check sai), khi đó ta cần phải nhớ file system của
partition đó và lựa chọn thủ công.
Start Sector và End Sector là vị trí bắt đầu và kết thúc của một vùng ổ
cứng. Ngầm định là vị trí bắt đầu và kết thúc của một partition. Tuy
nhiên trên thực tế có trường hợp phải lựa chọn thủ công khi chương
trình không xác định được (không nhận được partition).
Hình 6: Nucleus Kernel for FAT and NTFS – Advance Scan Step 2
Sau khi chọn Next ở Hình 6, Nucleus Kernel sẽ scan bắt đầu từ Start Sector đến End Sector.
Có thể theo dõi được vị trí sector đang được scan. Có thể dừng quá
trình scan bằng nút Stop. Đến khi kết thúc quá trình scan, sẽ xuất hiện
Hình 7
Hình 7: Nucleus Kernel for FAT and NTFS – Advance Scan Step 3
Trên Hình 7 là thông tin về partition được lựa chọn. Nhắp nút Next để
tiếp tục. Khi đó các thông tin có thể recover được sẽ xuất hiện như
Hình 3. Tiến hành recover bằng cách nhắp chuột phải vào folder hoặc
file. Trên menu chuột phải, chọn chức năng Recover Selected… (xem chi tiết phần recover ở mục 3.1).
4. Một số lựa chọn khi recover dữ liệu Dưới đây sẽ nêu các bước khôi phục dữ liệu cơ bản trong 3 trường hợp: 4.1. Recover tất cả file, folder đã bị xoá
- 1- Chọn ổ đĩa vật lý và lựa chọn Standard Scan
- 2- Lựa chọn Partition muốn recover
- 3- Nucleus Kernel sẽ tìm kiếm các file, folder trong partition và đưa ra danh sách các file tìm thấy.
- 4- Chọn menu Tools->Settings. Trong mục Setti
...
Đọc thêm »
|
Những người có ước mơ nhỏ bé luôn sống cuộc đời của những con người nhỏ bé? (Rich Dad Poor Dad). Còn ước mơ của bạn?
Tôi ước sau này sẽ trở thành bác sĩ. Tôi ước sẽ trở thành thầy giáo. Tôi ước sẽ trở thành doanh nhân. Tôi ước tôi sẽ trở thành một doanh nhân vĩ đại của một công ty vĩ đại. ...
Ước mơ không phải là những gì sẵn có mà cũng không phải là những gì không thể có.
Nhắm mắt lại và ước? Úm ba la... úm ba la... úm ba la... á....The dream come true... HÔ HÔ HÔ.
Chẳng phải truyện cổ tích đâu
mà chỉ ngửa cổ lên trời và ước. Nội chi tiêu cá nhân thôi như: Quần áo,
giày dép, quà sinh nhật, tiền đám cưới, chiếc xe mới, điện thoại mới,
laptop mới... Bao nhiêu thứ ấy làm ta phải quần quật làm nô lệ đến ngộp
thở rồi.
Nếu chỉ nhắm mắt mà thành doanh nhân thì chắc ai cũng trở nên vĩ đại phải không? Khó lắm khó lắm, không dễ đâu. Nhưng cũng dễ lắm dễ lắm, không khó đâu.
Chỉ cần 1% may mắn và 99 % cố gắng là đủ. Mà may mắn thì do ta tự tạo ra cơ hội cho mình mà thôi. Okay cố gắng 100%.
Người ta biết rõ rằng chỉ cần cố gắng là thành công nhưng mấy ai thành công cho giấc mơ của chính mình. Chưa làm survey nhưng chắc hôm nào đó ta thử survey xem bao nhiêu phần trăm đi đến tận cùng ước mơ của chính mình.
Có những thú vui người ta chẳng thể bỏ được. Có những thói quen đã ăn sâu vào tiềm thức. Có cả sự lười nhác. Có cả sự ỷ lại. Có cả sự phó mặc cho số phận.
Ừ thì ngồi đọc báo một tí thôi. Ừ thì chơi game một tẹo. Thôi thì ngủ thêm chút nữa. Dạo vòng quanh blog tí coi thiên hạ đang xầm xì vụ gì coi.
Cứ thế và trôi theo từng ngày.
Những tên trộm ấy là thủ phạm đánh cắp thời gian và ước mơ của bạn từng ngày.
Hey có khó gì đâu mà không đánh
hắn một trận tơi tả? Tất cả đều trong tầm tay mà, chỉ có điều cần luyện
sức để "oánh" cho lại người ta, không thôi thua te tua đó.
Ai cũng có ước mơ nhưng không phải ai cũng biết cách lựa chọn.
Xin tặng mọi người câu chuyện tôi sưu tầm mang tên: Ngân hàng Thời gian
Mỗi buổi sáng, Thời gian ghi
cho bạn 86.400 giây. Thế nhưng khi đêm về, nó lại xóa hết số giây ấy và
như vậy, bạn sẽ mất tất cả nếu bạn không biết đầu tư đúng chỗ. Thời gian không biết đợi chờ một ai cả.
Hãy tưởng tượng có một ngân hàng đặc biệt, mỗi buổi sáng nó cấp cho bạn một tài khoản là 86.400 USD. Nhưng
cứ vào cuối mỗi buổi tối, nó sẽ xóa sạch tài khoản của bạn, nghĩa là
kết thúc một ngày, số dư trong tài khoản của bạn trở về không.
Bạn cũng không thể rút tiền
trong tài khoản hôm nay đem nạp vào tài khoản ngày mai được. Thế thì
bạn sẽ làm gì nào? Rút ra hết tất cả chăng? Tất nhiên là phải vậy rồi.
Và bạn biết không, mỗi chúng ta, hằng ngày, đều có một ngân hàng như
vậy đấy! Tên của nó là Thời gian.
Ngân hàng Thời gian không cho phép bạn chuyển khoản số dư sang ngày hôm sau cũng như không cho phép bạn chi quá những gì bạn có.
Mỗi ngày nó mở mới một tài
khoản cho bạn, nhưng mỗi đêm nó lại lấy hết những gì bạn chưa xài tới.
Nếu bạn không biết cách sử dụng vốn, mất mát thuộc về bạn. Bạn không
bao giờ được phép lấy lại số vốn mà bạn đã sử dụng. Bạn cũng chẳng thể
rút vốn ra để dành cho "ngày mai". Bạn phải sống bằng tài khoản "hôm
nay".
Đồng hồ vẫn đang đều đều gõ
nhịp. Vì thế, hãy tận dụng tối đa tài khoản "hôm nay"! Và hãy luôn nhớ
rằng, thời gian không biết đợi chờ một ai cả.
|
Sẽ là một ngày không như...mọi ngày.
Không đủ thời gian để nói lời cảm ơn.
Không đủ thời gian để nói lời xin lỗi.
Không đủ thời gian để nói lời chia tay.
Không đủ thời gian để làm những điều mình muốn.
Không đủ thời gian để yêu nhiều hơn.
Không đủ thời gian để bớt giận hờn.
Không đủ thời gian để tẩy xóa những day dứt, những chua cay.
|
Ảnh minh họa: Sadgirl311 - Sẽ là một ngày không như...mọi ngày. |
Nếu bạn còn một ngày để sống bạn sẽ làm gì?
Từ hồi còn nhỏ, tôi thường hay tự hỏi, tại sao mình lại sinh ra trong đời này?
Mình sống để làm gì?
Ý nghĩa của cuộc sống là gì?
Sau này lớn lên một chút, chứng kiến cuộc đời có nhiều thù hận, lừa
dối, cãi vã, đôi lúc tôi càng cảm thấy chán nản, tôi tự hỏi chẳng lẽ
cuộc đời chỉ có thế? Vậy con người sống để làm gì?
Tóm lại, ý nghĩa lớn nhất của cuộc sống chính là: Có một ai đó để yêu,
có một việc gì đó để làm, và có một điều gì đó để mà hy vọng.
Nếu bạn còn một ngày để sống?
Bạn sẽ nghĩ tới những ai?
Bạn sẽ muốn nói gì tới họ?
Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Khi đọc tới đây, bạn đừng quên thăm hỏi những người bạn đang nghĩ tới, đừng quên bắt tay vào thực hiện những ước mơ của mình.
Bạn hãy sống như ngày mai phải chết, yêu như ngày mai phải cách xa,
thực hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời
bạn. Và cuối cùng, sống thanh thản, tự do, tự tại.
Cuộc đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy
dành những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp.
|
Ảnh minh họa: Cedz - Cuộc
đời có bao nhiêu đâu mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy dành
những thời khắc ấy cho tình yêu, cho những điều tốt đẹp. |
Nếu
lỡ mình chỉ còn sống được một ngày thì sao nhỉ? Có nhiều điều mình phải
làm. Hai mươi tư giờ mình sẽ chia thật đều: sáu giờ cho bạn bè, sáu giờ
cho gia đình, sáu giờ cho người ấy và sáu giờ cho bản thân. Nhiều khi
nghĩ bản thân mình nhận được gì từ mọi người và mình làm được gì cho
mọi người hay chưa? Mình sẽ làm thật nhiều cho những người mình yêu
thương. Dù điều đó không lớn, không quan trọng nhưng mình hi vọng những
người mình yêu mến sẽ cảm thấy điều đó quý giá.
Nếu chỉ còn một ngày được sống, mình muốn ngày đó trời sẽ mưa. Vì mình thích trời mưa! Mình nhớ có một người từng nói mình thế này: “Bạn
bảo bạn yêu nắng, tại sao khi nắng lên bạn lại đội mũ? Bạn nói bạn yêu
mưa, tại sao khi mưa trĩu hạt bạn lại bung dù để cho hạt mưa không chạm
vào bạn?". Mình rất thích câu nói đó, một ngày để sống, mình sẽ
sống trọn với cơn mưa, để cho mưa ôm lấy mình, ôm lấy đôi mắt mình, hôn
lên đôi môi mình. Trời mưa khiến tim mình vui, mình thích tiếng mưa
rơi, thích tiếng cười của những đứa trẻ thơ trong mưa, nó khiến mình
yêu cuộc sống hơn.
|
Ảnh minh họa: Hà Thành - Nguyễn Trần Đức Anh |
Nếu
chỉ còn một ngày để sống, mình sẽ không bên "ấy" đâu. Mình chỉ gặp "ấy"
một lát thôi, mình sẽ đi ngay. Vì mình không muốn "ấy" chiếm hết cả một
ngày cuối cùng của mình. Vì khi ở bên "ấy", mình không thể dứt ra được.
"Ấy" cho mình một cảm giác ấm áp, một cảm giác được che chở, bên "ấy",
mình thấy an toàn hơn bao giờ hết. Một ngày! Có lẽ không đủ cho một câu
chuyện, không đủ cho một cái ôm, không đủ cho một nụ hôn và hơn hết
không đủ cho một tình yêu "ấy" nhỉ! Nhưng mình nguyện yêu "ấy" cho dù
chỉ một ngày thôi, mình thấy hạnh phúc lắm rồi. Đừng cố quên "ấy" ơi! Hãy giữ tình yêu của mình vào tim.
Hãy cứ nhảy múa cho đến khi môi có thể mỉm cười khi nghĩ về tình yêu
ấy. Mình yêu "ấy" không bằng đôi mắt, không bằng đôi tai mà bằng trái tim.
Mình chỉ mong “ấy" đến bên mình, nắm tay mình, ôm mình vào lòng và yêu
mình bằng cả trái tim. Để mai kia lỡ mình không còn bên "ấy" nữa lỡ tai
mình không còn nghe được giọng của "ấy" , lỡ mắt mình không còn được
nhìn thấy "ấy" và tim mình không còn được đập chung nhịp với "ấy" thì
mình cũng không hối tiếc vì được bên "ấy" lần cuối. Một ngày! Chỉ đủ
cho mình nhìn "ấy", đủ cho mình nói câu "I love you" với "ấy". Dù chỉ
một ngày nhưng là một ngày ý nghĩa thì một ngày đó mình sống đâu có
lãng phí phải không "ấy"? Mình ước giây phút này lặng mãi để tim được
bình yên, mình được phép nhớ về "ấy". Mình thích cách "ấy" cười và nhìn
mình nó khiến tim mình ấm áp. Mình không tìm thấy cảm giác đó ở những
người xung quanh. Mình yêu "ấy" đơn giản vì "ấy” khiến mình hạnh phúc.
Vui lên "ấy" nhé! Ấm áp và không còn u tối nữa.
|
Ảnh minh họa: Prunku - Mình yêu "ấy" đơn giản vì "ấy” khiến mình hạnh phúc. Vui lên "ấy" nhé! Ấm áp và không còn u tối nữa. |
Một
ngày của mình phải kết thúc thôi, bao nhiêu đây đủ khiến mình cảm thấy
cuộc sống có ý nghĩa. Dù còn một ngày để sống, mình rất vui vì những gì
mình làm được. Mình không muốn một ngày cuối cùng của mình trôi qua vô
ích. Mình muốn sống trọn vẹn về thời gian lẫn ý nghĩa như thế cuộc sống
của mình mới có ích. Mình không thấy hối tiếc vì góp hơi thở, góp nhịp
tim vào mặt đất này.
Con người ai cũng có tình thương cả, tại sao phải để đến ngày cuối cùng mới trao yêu thương?
|
Anh
à! Nếu em không yêu anh thì sao nhỉ? Chắc anh không trả lời được điều
ấy. Vì những điều anh mang lại trong cuộc sống thanh bình của em chỉ
riêng em mới có thể trả lời điều ấy.
Nếu em không yêu anh thì em khác rất nhiều: Em sẽ không biết khóc vì người yêu là gì đâu. Em sẽ không phải khóc những khi anh làm em buồn hay những khi em giận anh.
Em không trở thành mít ướt trong mắt anh. Đang giận anh em có thể quay
mặt ra không nói gì và khi ấy nước mắt em lại rơi. Những lúc ấy anh lại
chọc cười em và nói lại muốn làm mít ướt nữa rồi .
Không
yêu anh chắc em sẽ mạnh mẽ lắm, em sẽ cười và nói với những ai đau khổ
vì tình yêu là sao phải khổ như thế không yêu người này yêu người khác
nhưng bây giờ em biết rằng yêu một người không dễ và xa một người càng khó hơn. Thế
giới hai nửa sinh ra là để cho nhau nhưng không phải ai cũng có thể cho
nhau mà chỉ những người có cùng nhịp đập trái tim là của nhau.
|
Ảnh minh họa: Ninoness |
Nếu
em không bên anh em sẽ thành một người lớn. Bên anh em là trẻ con để
được anh chiều chuộng và gọi những tiếng rất dễ thương Cún à, Cún ơi…
Để khi ấy em là người hạnh phúc nhất ôm anh và được anh ôm như một đứa
trẻ. Trong vòng tay anh em thực sự như một đứa trẻ.
Không
có anh hiện hữu trong cuộc sống của em thì những lúc em buồn hay em
vui, em sẽ không nghĩ đến anh và mong có anh ở bên những lúc đó. Em vô
tư hơn và ít suy tư hơn chăng? Nhưng với em không có niềm vui nào hơn
những lúc anh chọc em cười và anh hứa mãi bên em. Người ta nói lời hứa gió bay nhưng em tin anh là người giữ lời hứa vì anh yêu em phải không?
Ngày
không quen anh, em sợ đường phố Hà Nội vì tiếng ồn, tắc đường và khói
bụi nhưng yêu anh em lại thích được cùng anh đặt chân tới tất cả các
con phố của Hà Nội, khi ấy em thấy Hà Nội thật đẹp và thanh bình không
còn ồn ào nữa. Anh cõng em đi hết con đường yên bình nhất và anh nói đó
là con đường chung mình phải đi hết.
|
Ảnh minh họa: Skyes_Art |
Trước
không có anh, em nghĩ mình là một người phụ nữ hiện đại không chỉnh chu
việc nấu nướng lắm nhưng khi yêu anh rồi em lại thích nấu ăn. Em tưởng
tượng những thứ em nấu với anh sẽ ngon hoặc không ngon nhưng
anh vẫn khen em. Khi ấy em là người phụ nữ hạnh phúc em mơ về một mái
nhà hạnh phúc ở đó có anh và có tất cả. Không có anh chắc em không phải
giận dỗi mỗi khi em nấu một món ăn và muốn ăn cùng anh mà em nhận được
sự từ chối khi ấy em sẽ ăn hết không phải lo gì nữa chắc em sẽ thành
con ỉn con.
Nếu
không yêu anh, không biết em như thế nào nhỉ? Em sẽ không phải học
những điều anh thích. Anh nói bố mẹ anh rất truyền thống nên em không
được bấm nhiều lỗ tai, hay nhuộm tóc, sơn vẽ móng tay. Khi ấy em nghĩ
mình sẽ bấm thật nhiều lỗ tai, vẽ móng thật đậm và nhuộm tóc để chống
lại điều anh nghĩ.
Anh
à! Nếu mình không yêu anh chắc em sẽ không bao giờ biết cảm giác chờ
đợi một ai đó. Em sẽ không phải nằm ôm điện thoại chờ tin nhắn của anh.
Mỗi khi điện thoại rung em nghĩ là anh nhưng không phải là anh em lại
tức giận và thoáng buồn trong lòng và vật vô tri, vô giác kia bị ném đi
vì sao không là anh chứ? Mỗi khi em buồn em đều muốn tâm sự với anh chỉ
riêng anh nhưng không được rồi vì anh bận quá. Anh còn công việc nữa.
Chắc
đến đây anh sẽ nói giá em không yêu anh? Cuộc sống của em sẽ tốt đẹp
hơn. Nhưng anh ơi nếu một ngày em sống như lúc không anh, đáng sợ tối
tăm, cô đơn và cuộc sống thật vô vị. Món quà lớn nhất anh mang lại cho em là tình yêu, niềm vui, sự chân thành và những điều tạo nên hơi thở tình anh.
Em không thể xa anh vì em sợ cuộc sống không anh như không có mùa đông vậy. Anh à! Chỉ cần em tin anh là đủ đúng không? Đừng bao giờ giận em nhé ngay cả lúc em làm anh buồn nhất!
|
Packet
Sniffer thường được dùng để phân tích traffic của mạng. Lý do của việc
sử dụng Packet Sniffer là để định cấu hình NIC làm việc trong một chế
độ gọi là "promiscous". Nếu không làm việc
trong chế độ đó, NIC thông thường làm việc trong chế độ "filter", chế
độ này phớt lờ tất cả các traffic không thuộc về nó. Với việc làm việc
trong chế độ "promiscuos", chúng ta đã cho phép bắt bất kì một
frame nào được truyền tải trên mạng cho dù nó không được dành cho NIC
đó. Packet Sniffer thật sự là một thiết bị nghe lén được cắm vào một
máy tính trên mạng và nghe lén các traffic trên mạng đó.
Một số chức năng tiêu biểu của chương trình Packet Sniffer:
- Tự động chọn lọc password và username từ trên mạng. Dùng để bẻ khóa hệ thống.
- Chuyển đổi dữ liệu thành định dạng đọc được để con người có thể đọc được các traffic.
- Phân tích các khuyết điểm để phát hiện ra các vấn đề của mạng, như tại sao máy tính A không thể nói chuyện với máy tính B.
- Trình diễn các phân tích để phát hiện ra các "nút cổ chai" của mạng.
- Phát hiện ra sự xâm nhập mạng để tìm ra hacker/cracker.
- Ghi nhật kí traffic của mạng, giúp lần ra dấu vết của các hacker.
Dưới đây chúng ta sẽ xem xét các chương trình packet sniffer phổ biến và hiệu quả nhất.
Microsoft Network Monitor 3.2
Kể từ phiên bản Windows NT 4.0, Microsoft có một chương trình packet
sniffer khá tốt là Network Monitor, Microsoft Network Monitor 3.2 là
phiên bản mới của Netmon, chương trình này cho phép bạn bắt, xem và
phân tích các dữ liệu mạng và các giao thức giải mã. Bạn có thể dùng nó
giúp cho việc chẩn đoán các vấn đề của mạng và các ứng dụng trên mạng.
Download Microsoft Network Monitor có cả phiên bản 32 bit và 64 bit
Wireshark
Wireshark là trình phân tích giao thức mạng tốt nhất thế giới, và là
nhân tố chuẩn của nhiều tổ chức giáo dục và công nghiệp. Wireshark được
dùng bởi các chuyên gia mạng trên khắp thế giới để giải quyết phân tích
phát triển phần mềm và giao thức. Nó có tất cả các tính năng tiêu chuẩn
mà bạn mong muốn trong một trình phân tích giao thức và một vài tính
năng không có trong bất kì một sản phẩm nào khác. Nó chạy trên tất cả
các hệ điều hành phổ biến nhất, bao gồm Unix, Linux, và Windows.
Download Wireshark tại đây.
IP Sniffer
IP Sniffer có các tính năng cơ bản như filter, decode, replay, parse
Một số công cụ trong IP Sniffer là: quản lý băng thông, thống kê
Adapter, liệt kê và quản lý entry ARP, phân tích IP từ/tới Mac, quét
ARP, tạo proxy ARP, gửi một WAKEUP call, RARP client/server, liệt kê và
quản lý các router, enable & disable host như một route, danh sách
và quản lý các cổng mở và các tiến trình đi cùng, xem cấu hình mạng
(giao diện, adapters, tham số), Spoof ARP, thay đổi địa chỉ MAC, SNMP
Get & Set, List interface, switch port mapper, Media attachment
Unit table, Net to media table, network stats, connection table, WINS
and DNS query, Whois Query và nhiều tính năng khác.
Download IP Sniffer
PacketMon
PacketMon là một công cụ nhanh và đơn giản dùng theo dõi mạng. Nó cho
phép bạn bắt các IP packet truyền qua giao diện mạng của bạn - nó được
khởi đầu từ một máy mà Packetmon được cài đặt, hoặc một máy khác trên
mạng của bạn. Khi một packet được nhận, bạn có thể kiểm tra các header
và nội dung của nó, và bạn có thể export các kết quả đó đến một file
cho phép import các chương trình yêu thích của bạn. Ngoài ra PacketMon
có một hệ thống luật rất mạnh cho phép bạn thu hẹp các packet sẽ bắt để
đảm bảo cho bạn thu được chính xác những packet mà bạn cần
Download Packetmon
SmartSniff
SmartSniff cho phép bạn bắt các packet TCP/IP thông qua card mạng của
mình, và xem các dữ liệu đã bắt dưới dạng một chuỗi các cuộc đàm thoại
giữa client và server. Bạn có thể xem các cuộc đàm thoại TCP/IP dưới
chế độ Ascii (bao gồm các giao thức như HTTP, SMTP, POP3, FTP) hoặc
dưới dạng hex dump (như DNS)
Download SmartSniff
VisualSniffer
Visual Sniffer là một công cụ bắt packet mạnh và là một trình phân tích
giao thức được sử dụng cho hệ thống của Windows. VisualSniffer 2.0 là
một phần mềm miễn phí. VisualSniffer có thể được dùng bởi người quản
trị mạng LAN, và nó rất chuyên nghiệp trong bảo mật với hệ thống phát
hiện xâm nhập, ghi nhật kí traffic của mạng. Nó cũng có thể được dùng
bởi những người viết chương trình mạng cho mục đích kiểm tra sự phát
triển của chương trình gửi và nhận, hoặc các mục đích khác. Ví dụ, phụ
huynh muốn biết con cái họ đang làm gì khi online. Nếu bạn lưu trữ dữ
liệu quan trong trên hệ thống, bạn cần biết dữ liệu của bạn có được gửi
đi ra ngoài hay không bởi các "Adware" hoặc "Spyware". Nếu bạn là một
sinh viên,có thể bạn muốn biết mạng của bạn làm việc như thế nào và cơ
chế của mỗi giao thức mạng.
Download Visual Sniffer
|
Xét
về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu
hình lý tưởng của cô. Joshy hiểu rõ hai người là hai thế giới. Tony
cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng
dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. Vì tất
nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đã có với
nhau một tháng với những gì đẹp đẽ nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên
lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã được
phóng. Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình
thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của
những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu đã
phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai.
Việc có bạn gái đã ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành
cho sự nghiệp của mình.
Những ngày sau đó là những ngày u ám
& nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể phủ nhận rằng
cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận
thấy việc chia tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. "Có
lẽ mình phải làm một cái gì đó!".
Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony
đến quán nước quen thuộc. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Mình chia
tay đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc
chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ
chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đã có rất nhiều điều không hiểu" -
Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều khong đủ bình tĩnh
để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế
nào".
Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã
khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng và cảm thông nhất mà cô
có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được khi mình
mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một
chút thôi nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại và
anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu
lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn".
Tony
im lặng rất lâu. "Mình sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi.
"Nếu anh thật sự muốn biết và muốn thử, hãy gật đầu cho em xem nào!" -
Joshy trả lời. Tony bật cười và gật đầu. Joshy vẫn luôn lém lỉnh như
thế.
Joshy chậm rãi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất
nhiên! Nhưng hãy thoải mái anh nhé! Em chỉ muốn cùng anh chơi một trò
chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất
một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc
hẹn và cả việc sẽ đi đâu trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia.
Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái nhưng một tuần bắt
buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn
thứ tư trong một tuần và người kia đồng ý thì đã đến lúc mọi việc trở
lại bình thường như nó vốn như thế.
"Để bắt đầu, chúng ta sẽ
bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào
bốc được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên.
Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ động của người kia. Cứ như thế! Anh đã
luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!"
Tony bốc
trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và trò
chơi bắt đầu. Không dễ để hàn lại những thứ đã vỡ. Rất nhiều lúc Tony
cảm thấy chán nản. Ý nghĩ về việc không hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ
cuộc giữa chừng. Nhưng tình yêu cậu dành cho Joshy là một tình yêu thật
sự. Joshy đã nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh
can đảm và kiên nhẫn chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn
này". Cậu luôn nhắc nhở mình câu nói ấy để kìm bớt tính nóng vội và mau
nản. Joshy cũng không dễ chịu gì hơn. Cô phải đánh đòn tính tự ái của
mình rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống. Cô tập yêu luôn cả
những điều khiếm khuyết ở người con trai minh chọn. Cô lặp lại liên tục
trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đã có nhiều điều buồn cười xảy ra trong
suốt những ngày đó. Vì Joshy không hề quy định sẽ làm gì trong những
lần gặp nhau nên họ nghĩ ra đủ trò. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn
tóc tán gẫu với cô trong khi các cô thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên
đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu trên thành
hồ bơi nam. Họ đã cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để tìm lại
nhau.
Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người
kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt đầu một cuộc hẹn: "Chiều
thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy
nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đã thích
nghi được với việc san sẻ thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn
sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái lẫn sự nghiệp
không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn
Joshy lần thứ tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém
ngày đẹp trời lúc họ quen nhau. Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi
người một tuần" của mình, cô chỉ điều chỉnh nó thành thỏa thuận. "Và
tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có
thể thương lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút
kem.
Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hũ thủy tinh
đựng đầy socôla với dòng chữ: "Be my valentine!". Joshy cười một nụ
cười của nắng: "Những chuyện không vui đã khiên chúng ta xa nhau vào
đúng ngày lễ Tình yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món
quà này! Em yêu anh!" - Cô hôn Tony.
"Có một điều anh đã thắc
mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó
em bốc phải lá thăm THE FIRST thì khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười
bí ẩn nở trên môi Joshy: "Thì đã bao giờ em không bốc phải là thăm THE
FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em chỉ không cho anh nhìn
thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng.
Còn em thì đã luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ
xúc động: "Nếu như anh không chơi trò đó với em, hoặc nếu như anh không
hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay xinh xinh của Joshy đã
đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật!
Khi đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony
vòng tay ôm lấy cô. Cậu cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ
chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính nào cho những tình
huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn.
Con
người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được
một người theo đúng những gì bạn đã vẽ ra cho một nửa của mình. Nếu
thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm cho họ hiểu và ở bên
bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì
đã không sống và yêu hết mình. Hãy cho những người yêu thương mình và
chính mình một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể!
|
Không chỉ chuyển đổi các file pdf bình thường, Able2Extract 6.0 còn chuyển đổi được cả những file pdf mà phần text đã biến thành hình ảnh, và cả những file pdf đã được đặt password bảo vệ, đồng thời vẫn giữ nguyên định dạng...
PDF là định dạng file rất phổ biến hiện nay trong việc trình bày các loại tạp chí, sách báo, có thể đọc dễ dàng bằng các chương trình như Acrobat Reader, Foxit Reader... Tuy nhiên, việc trích xuất các đoạn văn bản của PDF đôi khi gặp khó khăn, nhất là với các PDF bị khóa bằng mật khẩu để chống sao chép, hoặc các file đã bị chuyển đổi chữ thành hình.
Nay với phần mềm Able2Extract 6.0 dùng công nghệ OCR nhận dạng ký tự để chuyển đổi, các loại mật khẩu sẽ không còn tác dụng gì nữa, và bạn sẽ có được một file Word, Excel, PowerPoint hoàn hảo được chuyển từ PDF bị khóa, hoàn toàn có thể sử dụng cho những mục đích khác. Riêng đối với tiếng Việt, tỷ lệ chuyển đổi chính xác đạt khoảng 80 - 90%.
Able2Extract còn kèm theo công cụ xem PDF, giúp bạn tiết kiệm thời gian và đỡ mất công cài đặt thêm phần mềm đọc PDF. Công cụ Able2Extract’s PDF Viewer tích hợp cho phép xem trước số lượng trang dữ liệu giúp bạn dễ dàng chọn phần hoặc trang mà không cần phải chuyển đổi toàn bộ file. Phần chọn có thể chỉ là một câu, một dòng hay một trang.
Chương trình tương thích với các hệ điều hành, từ Win 98 đến XP, Vista, các phần mềm xử lý văn phòng như Office 2003, 2007, cần RAM 256 MB và 10 MB trống trong ổ cứng.
Tải về dùng bản thử tại trang chủ: http://www. investintech.com/ (bản chính thức giá 99,95 USD cho 1 license), hay từ link Rapidshare: http://rapidshare. com/files/191010420/Able2Extract. Professional.v6.0.0.0.zip.
Sử dụng chương trình qua 3 bước:
- Mở PDF trong PDF Viewer.
- Chọn Select trong menu Edit, bôi đen vùng chọn. Có thể chọn 1 trang hay toàn bộ quyển sách.
- Bấm nút thích hợp để chuyển thành định dạng Word hay Excel, PowerPoint... Ở công cụ chuyển thành Word, bạn có thể chọn thêm Standard, Form, Frames, Text only... Bấm vào nút Convert để hoàn tất.
Bạn có thể chuyển nhiều file, hoặc chuyển đổi theo thời gian định sẵn với Batch file.
Các đặc điểm của chương trình:
- PDF chuyển thành Word có thể chỉnh sửa dễ dàng, còn giữ nguyên định dạng, hình ảnh y như trong file PDF gốc.
- PDF chuyển thành Excel dễ dàng phân tích dữ liệu do giữ nguyên định dạng cột hàng.
- PDF chuyển thành PowerPoint hoàn toàn có thể trình bày, lấy dữ liệu, chỉnh sửa.
- PDF to Autocad: chuyển đổi thành dạng DXF và DWG.
- PDF chuyển hình ảnh thành các định dạng thông dụng như JPEG, PNG, BMP và GIF.
- Chuyển qua được các định dạng của Open Office như Writer, Cal, Impress...
- Có thể chuyển từ XPS (một dạng cạnh tranh mới của PDF) thành định dạng của Office y như với PDF.
Có thể nói đây là phần mềm chuyển đổi PDF hoàn hảo nhất từ trước đến nay. Với công nghệ nhận dạng ký tự OCR, không còn gì là khó khăn với Able2Extract 6.0 khi gặp các tài liệu PDF bị khóa bằng mật khẩu mà trước đây bạn chỉ có thể xem chứ không thể copy hay chỉnh sửa.
Download
|
|
|
Tìm Kiếm Trong Blog Website |
|
| | |
Xem Blog Website Theo Ngày Tháng |
|
| « Tháng 04 2024 » | CN | Hai | Ba | Tư | Năm | Sáu | Bảy | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 |
| |
Đánh Giá Website |
|
| | |
Liên Kết website:
- Tin Tức Tổng Hợp Báo PC World VietNam Báo Tuổi Trẻ Online - - - Nhịp Sống Số - - - Nhịp Sống Trẻ Tin Tức nổi bật trong ngày
- Tin Thế Giới Tin Tức Thế Giới
- Tin Xã Hội Đối nội - Đối ngoại Thời sự
- Tin Văn Hóa Thời trang Ẩm thực Du lịch
- Tin Kinh Tế Tài chính - Ngân hàng Chứng khoán Tuyển dụng - Việc làm Thị trường Lao động - Công đoàn
- Tin Khoa Học - Công Nghệ CNTT - Viễn Thông Khoa học - Tự nhiên Thiết bị - Phần cứng
- Tin Thể Thao Bóng đá Quần vợt
- Tin Giải Trí Âm nhạc - Phim Sân khấu - Điện ảnh Sách báo - Văn thơ
- Tin Pháp Luật Hình sự An ninh - Trật tự
- Tin Giáo Dục Học bổng - Du học Đào tạo - Thi cử
- Tin Sức Khỏe Làm đẹp Tình yêu giới tính
- Tin Ô Tô - Xe Máy Tin Tức Ô Tô - Xe Máy
- Tin Nhà Đất Đầu tư - Quy hoạch Không gian - Kiến trúc
|